Kỳ Thực Tập Nhớ Đời

Chương 8:

Chương 8:
Mọi người đều rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Một bên là bỏ thêm 10.000 tệ cho công ty, rồi chờ đợi một kết quả không chắc chắn.
Một bên là rút lui để giảm thiểu tổn thất, nhưng như vậy sẽ mất trắng tháng thực tập vừa rồi, lại còn phải hy sinh luôn 5.000 tệ tiền đặt cọc.
Cuộc tranh luận gay gắt kéo dài đến tận nửa đêm.
Trong suốt khoảng thời gian đó, Hồ Hiều Oánh không ngừng cam đoan rằng chú cô ta đã cho cô xem đầy đủ các đoạn chat và chứng từ tài chính, chỉ cần mọi người ứng trước tiền, không quá ba ngày là công ty sẽ trả lương đầy đủ.
"Các bạn hãy nhìn xa một chút, giờ mà rút lui thì chỉ có thiệt. Sau này khi chúng ta được nhận chính thức sau tốt nghiệp, lương sẽ là 15.000 tệ mỗi tháng, vậy thì 10.000 bây giờ có là gì?"
"Và lại mình cũng giống các bạn thôi, lương của mình cũng chưa nhận được, tiền đặt cọc mình cũng đã đóng rồi, chủ mình chẳng lẽ lại lừa mình sao?"
Cuối cùng, cả lớp miễn cưỡng đi đến quyết định: mỗi người góp thêm 10.000 tệ.
10.000 tệ – với sinh viên đại học – quả thực không phải con số nhỏ.
Lần trước góp 5.000, nhiều người đã chật vật lắm rồi, giờ hoàn toàn không ai có thể móc đủ tiền trong một lần.
Còn cách nào khác? Lại tiếp tục vay qua app.
Đặc biệt là những người như Trần Mộng Mộng, Tào Hạo Huyền, đã vay mượn ở mấy nền tảng khác nhau. Thậm chí có người còn mặt dày tới hỏi vay tôi tiền.
Sau khi bị tôi từ chối, lại còn tức tối mắng tôi: "Chó má, lòng dạ mày còn nhỏ hơn lỗ kim, đáng đời mày chỉ kiếm được 2.000 tệ!"
Khi họ khổ sở lắm mới vay mượn đủ tiền nộp cho công ty, thì mỗi ngày bọn họ đều như đứng đống lửa, hỏi han tình hình không dưới 800 lần.
Vài ngày sau, Hồ Hiểu Oánh đăng một thông báo lên nhóm lớp:
"Chú mình nói rồi, chỉ cần đợi thêm ba ngày nữa thôi, tiền lương và cả khoản tiền đã ứng trước, công ty sẽ trả hết cho mọi người!"
"Để cảm ơn sự tin tưởng và ủng hộ của các bạn, công ty quyết định cho toàn thể thực tập sinh nghỉ ba ngày có lương, trong thời gian này mọi khoản chi tiêu đều sẽ được hoàn trả khi quay lại làm việc!"
Tin tức này chẳng khác nào viên thuốc an thần, lập tức làm dịu đi tâm trạng nôn nóng và lo lắng của cả lớp.
"Cuối cùng cũng có tin tốt!"
"Mấy hôm nay tôi lo đến chết, mẹ mà biết tôi vay ngần ấy tiền thì chắc đánh chết tôi mất."
"Nhìn cái mặt sợ sệt của cậu kia, Hiểu Oánh mà đi lừa cả lớp chắc? Tôi thì vẫn tin tưởng lớp trưởng nhà ta vô điều kiện!"
Những người vô tư đã bắt đầu lên kế hoạch đi chơi.
Vương Giai Hinh hỏi: "Hiểu Oánh, cậu chắc chắn là tất cả các chi phí ăn uống, vui chơi trong ba ngày đều sẽ được hoàn tiền chứ? Vậy thì tớ không khách sáo đâu nhé!"
Tào Hạo Huyền cũng hỏi: "Lớp trưởng, nếu tôi gọi đồ ăn ở trường thì công ty cũng sẽ hoàn lại đúng không? Tôi không chịu nổi mì gói nữa rồi!"
Cả nhóm phá lên cười.
Không khí trong nhóm tràn đầy niềm vui. Cứ như thể những chuyện căng thẳng mấy hôm trước chưa từng xảy ra.
Ba ngày trôi qua rất nhanh. Không ít người cũng vì thế mà phát sinh thêm một đống chỉ tiêu.
Họ hớn hở cầm theo đồng hóa đơn, quay lại công ty đi làm như thường lệ – và rồi phát hiện một chuyện khiến tất cả chết sững.
Cả văn phòng trống trơn.
Công ty mà họ mới làm được hơn một tháng... đã cao chạy xa bay.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất