Sau khi Hàn Tuyết đi, tôi một mình ngồi trong phòng, tôi đã già đầu thế này rồi không thể còn bị dọa tới mức không dám ngồi một mình được, nhưng mà tôi cũng cảm thấy trong phòng có chút lạnh, tôi liền hút liên tiếp mấy điếu thuốc, các kí ức ngày bé lại như thước phim chầm chậm trôi qua trong đầu tôi.
Tôi dập tắt điếu thuốc rồi bước ra cửa, cũng không biết bản thân nên đi đâu, cứ thế tôi vô thức đi lang thang, cuối cùng phát hiện bản thân đang đứng trước cửa nhà anh trai ở Tam Lý Đồn, anh ấy đang ở trong sân uống trà, vừa hay nhìn thấy tôi đang đứng ngây ngốc trước cửa.
“Em đến bao lâu rồi?” Tôi gãi đầu ngượng ngùng nhìn anh trai, vừa nói vừa bước vào cửa.
“Nửa tiếng rồi, vẫn cứ đứng ngây ngốc trước cửa.” Anh trai dùng kẹp đưa chén trà qua cho tôi.
Tôi trực tiếp bưng chén trà lên uống, mới phát hiện nước trà nóng hổi, liền nhổ hết ra, anh trai đưa cho tôi một ít khăn giấy, nói: "Nói đi, đã xảy ra chuyện gì rồi."
Tôi nhìn anh trai, tôi có thể trong trạng thái mơ hồ tìm đến đây, xem ra trong thâm tâm tôi rất tin anh trai có thể giúp mình xử lý chuyện này. Quả thực cũng đúng, trong lòng tôi anh trai chính là một đại hiệp một mình đánh cả đám người, hơn nữa còn là người có năng lực thần bí, bát tự định sinh tử, ra vào hang quỷ dễ dàng cũng đã chứng minh điều này.
Tôi đặt chén trà xuống, nói hết một lượt mọi chuyện với anh ấy, nếu đã là anh trai của mình, tôi cũng sẽ thẳng thắn nói chuyện lúc nhỏ cho anh ấy nghe.
Nói xong, tôi nhìn anh trai, tôi phát hiện anh ấy đang bình tĩnh nhìn tôi, vẻ mặt bình tĩnh đó khiến tôi càng tự tin hơn, chỉ có người trong lòng sớm đã có dự liệu mới có thể bình tĩnh như vậy?
“Có phải thích cô giáo đó rồi không?” Anh trai lại hỏi tôi câu này.
“Trọng điểm không phải cái đó.” Tôi xấu hổ nói.
Anh trai đứng lên: “Em cứ nghỉ ngơi đợi anh một lát.”
Nói xong, anh ấy liền về phòng, tôi nhìn thấy anh trai đi lên tầng hai, tầng hai của anh ấy, hiện tại cũng là một điều thần bí, đó cũng là chuyện khiến thôn dân bàn tán xôn xao trong khoảng thời gian trước, bởi vì lúc anh trai định sinh tử, anh ấy đã cầm một tờ giấy đỏ đi lên lầu hai, sau khi đi xuống có thể biết được sống chết của mấy đứa trẻ rơi xuống sông, hơn nữa anh trai có thể ra vào mười hai hang quỷ, thế nên mọi người liền suy đoán ra một câu chuyện.
Chính là lầu hai của anh trai đang thờ cúng Quỷ nước hoặc là Thần sông, là do thần sông đặt ra cho anh ấy quy tắc một năm chỉ có thể ra vào hang quỷ ba lần, mỗi lần chỉ lấy mười vạn tệ, nếu không sao anh trai lại khăng khăng không làm trái quy tắc như vậy? Còn bát tự định sinh tử, thì do anh trai đi hỏi Quỷ nước, nếu như số mệnh người đó đã bị Quỷ nước bắt giữ thì anh trai sẽ không cứu, còn Quỷ nước không bắt thì anh trai mới đi cứu.
Mặc dù chuyện này chỉ là do thôn dân đồn đoán, nhưng lại cảm giác cũng đúng như vậy, dù sao trên lầu hai của anh trai rốt cuộc có gì, ngay cả người em trai ruột như tôi cũng không biết, nhưng tôi đoán, chắc chắn có liên quan đến cái vali đen trong hôm tôi giúp anh trai chuyển nhà.
Cho nên tôi nghĩ, bây giờ anh trai bảo tôi ngồi đây đợi còn mình thì đi lên lầu, chẳng lẽ là đi cầu xin Quỷ nước giúp đỡ chuyện này sao?
Một lúc sau, anh trai mới đi ra, biểu cảm trên gương mặt anh ấy có chút kỳ lạ, lòng tôi chợt trầm xuống, từ hồi quen biết anh trai, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ấy thay đổi vẻ mặt bình tĩnh của mình, chẳng lẽ chuyện này khó khăn vậy sao?
“Sao rồi anh?” Tôi hỏi.
“Chuyện này đã có người quản rồi, anh không xen vào được.” Anh trai nói.
“Vậy là ý gì?” Tôi hỏi, hỏi xong tôi liền hiểu ra, ý của anh trai là đã có cao nhân khác quản chuyện này rồi sao?