Người Vớt Xác (Dịch)

Chương 32: Thuận Theo Tự Nhiên (1)

Chú Trụ Tử nói xong, tôi nhìn chú ấy hỏi: “Chú Trụ Tử, cháu có điều không hiểu, theo lời chú nói, người đó hình như không làm sai bất kỳ việc gì, cho dù nói là không cứu được bố cháu hoặc nói là vì hiểu lầm nên đem thím đốt đèn trời, đó đều không phải điều gì sai trái, tại sao người đó lại nhất định không cho chú nói cho người khác biết?”

Chú Trụ Tử lắc đầu nói: “Chú không biết, chắc là cháu có thể đoán được người này là người ở trong thôn chúng ta, nhưng mà người trong thôn lại không một ai biết được thân phận thật sự của người đó, nếu không phải lúc đó người đó không tìm chú, chú cũng không biết người đó không phải người thường.”

“Không làm việc xấu không sợ quỷ tìm đến nhà, người đó chắc chắn đã làm việc gì đó hổ thẹn.” Tôi nói.

Chú Trụ Tử cười khổ rồi nói: “Cái đó ai mà biết được chứ?”

Qua một lúc, thấy chú Trụ Tử không còn gì để nói, tôi liền nói: “Vì vậy thật ra chú cũng không tính là đã đi vào mười hai hang quỷ, chỉ có thể xem là ở ngoài mười hai hang quỷ vớt được xác của Cô Ngốc, đúng không?” Tôi nhìn chú Trụ Tử nói.

Chú Trụ Tử gật đầu nói: “Có thể nói như vậy.”

Chú Trụ Tử nói xong câu này, thật ra đối với anh trai tôi mà nói đã thật sự rất thẳng thắn rồi, cho dù chú ấy sống chết cũng không chịu tiết lộ người đó là ai, nhưng tôi cũng có thể hiểu được, dù sao chú Trụ Tử cũng đã hứa với người đó rồi.

Qua một lát, tôi hỏi chú Trụ Tử: “Chú Trụ Tử, chú làm sao vậy? Lần này Cô Ngốc trở về để làm gì vậy?”

Chú Trụ Tử ngẩng đầu lên, gương mặt hoảng sợ nói: “Diệp Tử, đừng hỏi nữa, có người không cho chú nói với cháu, cháu về đi, việc này cháu đừng quản nữa!”

“Rốt cuộc là làm sao? Ai không cho chú nói với cháu?” Tôi kéo chú Trụ Tử lại chất vấn, lúc nãy ở trong phòng chỉ có hai người chúng tôi, chú ấy đột nhiên nói như vậy làm tôi có chút hoảng loạn, chẳng lẽ có kẻ khác đang nghe chúng tôi nói chuyện, lúc chú Trụ Tử chuẩn bị mở miệng nói chuyện đột nhiên ngực nhói đau, chẳng lẽ có kẻ đang thi triển pháp thuật nhưng không thành?

Chú Trụ Tử đẩy tôi ra khỏi phòng, nói: “Về đi Diệp Tử, đi tìm anh trai cháu! Việc này phức tạp hơn cháu nghĩ rất nhiều!”

Nói xong, chú Trụ Tử liền đóng cửa, nhốt tôi ở ngoài.

Ra khỏi nhà chú Trụ Tử, mặt trời đã lên cao, nhưng mà tôi lại cảm thấy nhiệt độ hôm nay thấp khác thường, chú Trụ Tử chỉ kể cho tôi một câu chuyện, nhưng mà câu chuyện này đã khai sáng tam quan cho tôi, từ nhỏ đến lớn tôi đều sống trong thôn, vậy mà lại có nhiều bí mật mà tôi không biết như vậy. Hơn nữa, những việc này dường như đều có liên quan gì đó đến cái chết của bố tôi.

Tôi châm một điếu thuốc, về nhà lấy xe điện nhanh chóng đến Tam Lý Đồn tìm anh trai tôi, nếu như là chuyện khác tôi có thể không hỏi đến nhưng chuyện này liên quan đến cái chết của bố tôi, tôi nhất định phải tìm hiểu rõ.

Sau khi đến nhà anh trai tôi, anh tôi đang ngồi trong nhà, biểu cảm như đang chờ tôi vậy, tôi đi đến uống cạn cốc nước liền hỏi: “Anh đang điều tra về cái chết của bố sao?”

Anh trai nhìn tôi, không lắc đầu cũng không gật đầu, hỏi ngược lại: “Xem ra em đã đi tìm chú Trụ Tử rồi.”

Tôi gật gật đầu: “Ừm, chú ấy biết anh đang thăm dò chú ấy, chú ấy muốn em chuyển lời cho anh, chú ấy không liên quan đến cái chết của bố.”

Anh trai nhìn tôi một cái, sau đó dựa vào ghế sô pha, hỏi: “Chú ấy nói như nào?”

Tôi kể lại câu chuyện mà chú Trụ Tử đã kể cho tôi, sau khi kể xong: “Lời nên nói em đã nói xong rồi, anh xem có bao nhiêu phần đáng tin, liên quan đến cái chết của bố chúng ta, anh biết được chuyện gì cũng không thể giấu em.”

Anh Trai lại bỏ qua câu nói cuối cùng của tôi, anh ấy nhìn tôi hỏi: “Em tin lời chú Trụ Tử sao?”

Tôi chuẩn bị mở miệng nói tin tưởng, dù sao lời của chú Trụ Tử rất chân thật, hơn nữa dựa vào gần hai mươi năm chung sống, tôi cảm thấy chú Trụ Tử không giống là một kẻ nói dối, nhưng lúc anh trai hỏi như vậy, tôi dường như lại không thể nói là bản thân hoàn toàn tin tưởng chú Trụ Tử.

Anh trai thấy tôi không trả lời được, liền đứng dậy cười: “Lời nói bừa có thể rất dễ bị phát hiện, còn lời nói dối hay nhất là có tám phần thật hai phần giả, chỉ có như vậy mới làm cho người khác tin tưởng.”

“Vậy chú ấy đang nói dối?” Tôi hỏi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất