Chương 197
Nhiệm Vụ Quần Thể
Trương Lâm Sinh bị lão Tưởng mắng một trận.
Nguyên nhân là vì ngày thứ hai Trương Lâm Sinh đến luyện công, lão Tưởng thấy trên mu bàn tay của Trương Lâm Sinh dán băng gạc. Lúc này mới hỏi hai câu.
Trương Lâm Sinh ăn nói vụng về, ngay từ đầu không nói rõ, lão Tưởng cho rằng đồ đệ của mình đi ra ngoài cùng người đánh nhau, liền giận tím mặt.
Hắn dạy Trương Lâm Sinh quyền, cũng không phải để hắn ra ngoài cùng người tranh đấu tàn nhẫn.
Cũng may Trần Nặc bên cạnh cẩn thận, hỏi thêm mấy câu, mới hỏi rõ.
A, đánh kẻ cắp a.
Kia không sao.
Lão Tưởng hết giận, còn mang Trương Lâm Sinh về nhà đổi thuốc.
Thuốc nhà lão Tưởng, đó mới là thuốc trị thương thiết yếu tốt nhất trong giang hồ.
Ban ngày đến trường học.
Mắt thấy tháng năm đã tôi qua, học kỳ này cũng sắp hết.
Trên lớp học lão sư dặn dò về kỳ thi cuối kỳ.
Dùng mắt trần cũng có thể thấy tư thái của lão Ngô là một ngày làm hòa thượng đánh chuông đủ một ngày.
Lão Ngô kỳ thật không tính là người xấu, chỉ là không phải người có trách nhiệm—— tại ngôi trường Số 8 tồi tàn này lăn lộn hơn nửa đời người, là một giáo viên ngữ văn, không dạy dỗ ra người tốt gì nhưng cũng không dạy dỗ ra người xấu.
Ở cái trường này, hạn mức cao nhất rất thấp, cho nên kỳ thật lão Ngô tuổi càng lớn, liền càng không có lòng dạ gì.
Hơn nữa trường học đã dự định, năm học tới chủ nhiệm lớp liền đổi thành lão Tôn.
Lão Ngô quang vinh về hưu.
Cho nên cũng thật sự không chút để ý.
Thậm chí, khi đi học, lúc Tôn Khả Khả lén lút cùng La Thanh đổi chỗ ngồi, lão Ngô cũng liền mở một con mắt nhắm một con mắt.
Cần gì chứ, cũng không phải khuê nữ nhà mình.
Chính Lão Tôn cũng không quản được, ta quản cái gì.
Thuận tiện nói một chút, Lý Dĩnh Uyển Lý châu chấu, một tháng này đều không lên lớp.
Trần Nặc cưỡng ép a.
Không cho phép cô tới trường.
Chuyện của Khương Anh Tử còn chưa giải quyết xong, để hai mẹ con ở chung một chỗ cho thỏa đáng.
Hơn nữa còn có một nguyên nhân là…
Lão Tưởng trước đó dùng tài khoản【 Kiếp Phù Du Làm Gì Nói 】nhận ủy thác bảo hộ cho Khương Anh Tử.
Hắn cũng đã gặp qua Lý Dĩnh Uyển!
Lúc ấy không nhận ra đây là học sinh trường mình—— lão Tưởng dạy lớp mười hai.
Cũng nghe nói qua trong trường học có một học sinh nữ xinh đẹp chuyển tới, nhưng lão Tưởng là người đứng đắn lại truyền thống, mới không cố ý đi nhìn chằm chằm một cô gái nhỏ tuổi xinh đẹp khác.
Nhưng, nếu như Lý Dĩnh Uyển nghênh ngang tới trường học, bị lão Tưởng nhìn thấy…
Còn không đem lão Tưởng hù dọa?
Kế hoạch của Trần Nặc rất rõ ràng: Em gái chân dài đừng đến trường học! Tốt nhất là chờ đến khi việc ám sát Khương Anh Tử triệt để kết thúc, đem người phía sau màn giải quyết xong, liền để Khương Anh Tử đem con gái mình trực tiếp mang về nam Triều Tiên đi, vậy là xong!
Dặn dò vài câu về kỳ thi cuối kỳ, lão Ngô vừa muốn tuyên bố tan học bỗng nhiên lại vỗ đầu một cái.
"Kém chút đã quên, có một chuyện cần nói với mọi người.
Buổi chiều trường học có đại hội toàn thể, đúng hai giờ tất cả mọi người dựa theo đội ngũ thể dục buổi sáng, tập hợp tại sân trường.
Đây là ban lãnh đạo tập đoàn giáo dục xuống đây thị sát để cải cách trường học kỳ kế tiếp."
Lớp trưởng đánh bạo hỏi một câu: "Lão sư, tiết số học buổi chiều không học sao?"
"Đúng, không học."
Oanh!
Học sinh cả lớp đều bắt đầu hoan hô.
Thời điểm tan học giữa trưa, Trần Nặc lại vỗ Tôn Khả Khả: "Buổi chiều giúp ta xin phép nghỉ với lão sư, ta cũng không tới."
"A? Ngươi lại trốn học?" Tôn Khả Khả nhếch miệng.
Gần nhất con chó con này luôn luôn bận rộn, nghe nói sáng sớm còn chạy tới cùng người khác luyện võ. Việc hay như thế đều không gọi ta…
"Trong tiệm Lỗi ca có việc phải làm, ta đi hỗ trợ a." Trần Nặc mở tay ra.
Này cô gái, ngươi đang chiếm tiện nghi đấy, ta đây chính là đi giải quyết tiểu tình địch giúp ngươi a.
Chờ vấn đề này xử lý xong, về sau ngươi cũng không thấy Lý châu chấu nữa.
Giữa trưa Trần Nặc về đến nhà lấy Laptop ra, đút USB tài khoản【 cái kích 】vào.
Rất nhanh, nguyên bản nhiệm vụ trong tài khoản này đếm ngược đã kết thúc.
Nhiệm vụ ám sát Khương Anh Tử kia, 30 ngày đếm ngược, sau khi đến một giây cuối cùng, hệ thống tự động biến thành 【 nhiệm vụ quá thời hạn 】, sau đó tự động hủy bỏ.
Trần Nặc híp mắt, sau đó mở ra 【khu giao dịch chính thức】, lẳng lặng chờ.
Trong lòng xuất hiện một ý niệm kỳ quái.
Nếu như đối phương phát hiện bốn huynh đệ cái kích thất bại nhiệm vụ… Như vậy vì sao không sớm chút hủy bỏ nhiệm vụ để một lần nữa tuyên bố?
Nếu như đối phương phát hiện tài khoản đã bị đoạt đi, như vậy vì sao không cùng mình diễn kịch, ngụy trang một chút, ổn định mình, thậm chí là phản lại đường đi của mình một chút?
Sao lại nhiều ngày như vậy cũng không nói tiếng nào?
Chuyện này cực kỳ không khoa học a.
Đang nghĩ ngợi, 【khu giao dịch chính thức】 xuất hiện một bài viết mới!
【nhiệm vụ tuyên bố】, loại hình ám sát.
Trần Nặc lập tức hạ tuyến!
Đổi lại tài khoản【Kẻ Đốt Phá Trái Tim】lần nữa đăng nhập.
Sau đó ấn mở【 nhiệm vụ 】kia.
【 nhiệm vụ thuộc loại 】: Ám sát.
【 nhiệm vụ mục tiêu 】: Ẩn tàng, thành công xác nhận nhiệm vụ có thể thấy được.
【 nhiệm vụ thời gian 】: Năm ngày.
【 nhiệm vụ thù lao 】: 300 vạn đôla. (Có thể nhiều người nhận)
Lưu ý 1: Đây là nhiệm vụ nhiều người, giới hạn nhiều nhất sáu (6) người hoàn thành, hoàn thành nhiệm vụ, thành công ám sát mục tiêu được nhận thù lao 70%. Phần còn lại được đánh giá bởi khách hàng và nhận 30% còn lại.
Lưu ý 2: Nhiệm vụ tuyên bố vượt qua 100 vạn đôla, đạt tới nhiệm vụ cấp B của trang web, mời người sử dụng nghiêm túc cân nhắc độ khó của nhiệm vụ, chớ sai lầm!
Trần Nặc nhíu mày suy tư.
Ba trăm vạn…
Xem ra người ủy thác vô cùng rõ ràng, hai lần ủy thác ám sát liên tiếp đều thất bại, Khương Anh Tử khẳng định có cao thủ bên cạnh, trước đó mấy chục vạn mời người tới đều không giải quyết được, hiện tại nâng cao giá cả, mời người lợi hại hơn.
Hơn nữa…
Nhiệm vụ có thể nhiều người nhận?
Quần thể nhiệm vụ a?
Trần Nặc cười.