Ổn Trụ Biệt Lãng

Chương 199

Chương 199
Người Phụ Nữ Lạ


Hai giờ chiều.

Loa lớn trường trung học Số 8 đúng giờ mở lên « khúc quân hành vận động viên».

Ân, chính là bài ca mà trước mỗi giờ tập thể dục sáng sớm đều mở.

Theo âm nhạc vang lên, học sinh của từng lớp trong trường trung học cơ sở Số 8 xếp hàng ra khỏi lớp học, sau đó di chuyển tới sân tập rộng lớn, dựa theo đội ngũ tập thể dục buổi sáng xếp hàng ngay ngắn.

Trên đài hội nghị, một cái bục micro thẳng đứng được đặt ở đó.

Hiệu trưởng của trường, trợ lý hiệu trưởng Phương, lão Tôn, mấy người trong ban lãnh đạo trường học đều ở đây. Bên cạnh còn bày thêm mấy vị trí ngồi.

Triệu tổng của tập đoàn giáp dục cùng mấy tên lãnh đạo công ty cũng ở đó… Lưu công nhân cũng có mặt tại sân trường, nhưng cũng chỉ ngồi ở một cái ghế năm vị trí góc tối bên cạnh.

Lão hiệu trưởng trước tiên lên bục phát biểu, theo thường lệ nói về tỷ lệ lến lớp cùng kỷ luật của trường, sau đó là nói về mức độ quan trọng của việc học tập đối với khóa sắp tốt nghiệp, rồi lại nói thêm một ít lời tổng kết — đều là nói cho ban lãnh đạo bộ giáo dục nghe.

Sau đó là một vị giám đốc phòng giáo dục lên phát biểu: Một bộ tiếng phổ thông nói lưu loát.

Những ngày cuối tháng năm, trời cũng bắt đầu nóng lên, hai giờ cũng là thời điểm nóng nhất trong ngày, học sinh ở phía dưới bị phơi nắng đến buồn ngủ.

La Thanh ở trong đội ngũ cũng không nghe rõ bên trên đang nói gì, chỉ liên tục đánh cái ngáp.

Rốt cục vị giám đốc kia cũng nói xong.

Vị Triệu tổng của tập đoàn giáo dục lên đài.

Vị Triệu tổng này cũng không phải là công nhân viên chức mà là doanh nhân, nói chuyện cũng thú vị hơn nhiều.

Liên tục rắc máu chó đánh gà, lại còn nói rất nhiệt tình, cuối cùng còn vẽ ra mấy cái bánh lớn.

Cái gì mà muốn đề cao đãi ngộ của giáo viên, cái gì mà muốn tiến hành thí nghiệm chất lượng giáo dục, còn muốn xây dựng thêm phòng học cùng với ký túc xá cho công nhân viên, cải tạo nhà ăn trong trường, xây dựng thư viện…

Dù sao cũng là nói một tràng.

Cuối cùng còn cho người gửi xuống một đống tài liệu.

Dọc theo đội ngũ, các học sinh đều đã có một thiệp «Thông báo cho phụ huynh», để các học sinh mang về cho phụ huynh xem qua.

Đại khái chính là thống báo cho phụ huynh học sinh về một số kế hoạch chi tiết sau khi trường học được cải cách.

Ân… Kỳ thật những thứ này đều sẽ được nhắc lại một lần nữa trong cuộc họp phụ huynh.

Vị Triệu tổng này đã nói xong, học sinh dưới đài nhao nhao vỗ tay, ngay cả vị giám đốc phòng giáo dục ở trên đài cũng là mặt mày hớn hở.

Nếu thật sự có thể thực hiện… Lần cải chế này, chiến tích của mình liền thêm một bút lớn xinh đẹp!

Triệu tổng nói xong lại quay đầu, một tay án lấy microphone che thanh âm lại , lại hướng về một người ngồi ở hàng ghế phía dưới, cười nói: "Ngài có muốn phát biểu thêm gì không?"

Ở hàng ghế đó có một người phụ nữ đang ngồi.

Nghe vậy liền nhếch miệng mỉm cười, đối với Triệu tổng nhẹ nhàng khoát tay áo.

Người phụ nữ mang theo một chiếc kính râm lớn, nhìn không rõ dung mạo lắm, chỉ cảm thấy son trên bờ môi cực kỳ sáng rõ.

Trên người cô mặc một chiếc áo sọc ngắn đem thân thể bọc lại, nhưng nhìn vào lại có thể cảm giác được việt liệu của áo khoác rất mỏng manh, lại cực kỳ ôm dáng.

Dưới chiếc áo lộ ra một đoạn bắp chân, bọc trong sợi tơ đen, trên chân giẫm lên giày cao gót.

Bộ trang phục này cùng với các vị lãnh đạo trường học ở trên đài có sự khác biệt, cùng với những tên đàn ông dầu mỡ của công ty giáo dục cũng khác biệt.

Phong cách lộ ra cực kỳ tây—— nhưng thoạt nhìn rõ ràng chỉ là một bộ quần áo lưới không đáng kể a.

Trong đội ngũ, La Thanh thấp giọng nói: "Khả Khả, ngươi nhìn người phụ nữ kia xem."

"A?" Tôn Khả Khả có chút không quan tâm.

"Người phụ kia có thể là một nhân vật có tiếng a." La Thanh thấp giọng nói: "Ngươi nhìn quần áo mà cô ta mặc kìa."

"Cái gì a. Cái váy đó sao?"

"Kia là Burberry, Burberry. Chỉ là cái áo khoác cũng có giá hơn một vạn gần hai vạn."

Tôn Khả Khả trợn tròn hai mắt.

Hơn một vạn gần hai vạn?

Nhớ kỹ hai năm trước, lúc thay đổi chỗ ở, ba ba mình mua nhà, một căn phòng ký túc xá giành cho công nhân viên trường học, nghe ba ba mụ mụ nói chuyện trên bàn ăn, cũng chỉ bỏ ra không đến ba vạn a.

Mua một bộ y phục hơn một vạn?

Đem nửa bộ phòng mặc lên người nha.

Cô gái nhỏ nhịn không được nhìn chằm chằm người phụ nữ ngồi bên cạnh chủ tịch, nhìn thêm hai lần.

"Quần áo gì mà có thể đắt như thế?"

"Là một nhãn hàng nổi tiếng thế giới." La Thanh rốt cuộc cũng là con của nhà có tiền, thấy qua việc đời, thấp giọng nói: "Hoàng gia Anh Quốc đều dùng nhãn hiệu đó, tất nhiên là đắt rồi."

Năm 2001, quy mô của Burberry còn không có tiến vào thị trường Trung Quốc, có rất ít người nhận ra.

Trương Lâm Sinh đứng bên trong hàng ngũ lớp mười hai, cũng chú ý tới người phụ nữ ở trên đài kia.

Nhưng hắn luôn cảm giác được…

Người phụ nữ này trên mặt mang theo kinh râm… Nhưng Hạo Nam ca luôn có cảm giác, có một ánh mắt ẩn dấu dưới lớp kính, quét tới quét lui trong hàng ngũ học sinh…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất