Chương 140: Bốn học viện lớn (2)
"Mà ở Ma Võ, Học viện Binh Khí được phân phối tài nguyên nhiều nhất, học viện có thực lực người hướng dẫn mạnh nhất.
Có một số người dù thật e ngại thực chiến, cũng vẫn muốn vào Học viện Binh Khí...
Cho nên, điều này dẫn đến thời điểm khai giảng, phân công lớp, học viện, sẽ rất náo nhiệt."
"Dựa theo thực lực phân viện?" Phương Bình hỏi một câu.
Lý Thừa Trạch gật đầu: "Đúng vậy, không xem khí huyết, không xem thành tích đã qua.
Tiến vào Ma Võ, lấy thực lực làm chủ.
Thời điểm khai giảng, bên trong học viện Ma Võ có một toà nhà gọi là cao ốc Thực Huấn.
Đến lúc đó, cao ốc Thực Huấn sẽ mở ra bốn tầng, mỗi tầng chứa được 400 người, mỗi tầng đại diện một học viện, cậu muốn đi học viện nào, đến tầng lầu đó là được.
Sau khi sinh viên tiến vào, cao ốc sẽ phong bế, sau một tiếng mới mở ra, ai lưu tại tầng nào, thì là sinh viên học viện đó."
"Khắc nghiệt như vậy?"
Phương Bình hơi kinh ngạc, nhịn không được hỏi: "Nói như vậy, vì đoạt tầng lầu, có thể sẽ động thủ?"
Lý Thừa Trạch cười khan: "Đương nhiên là có, cũng có thể bộc phát khí huyết làm người khác kinh sợ.
Nhưng rất nhiều người khí huyết không cao, cũng chạy tới Học viện Binh Khí, kết quả là hàng năm cao ốc mở ra, đều có không ít sinh viên sưng mặt sưng mũi..."
"Cái này có chút không được công bằng lắm?"
Phương Bình lần nữa hỏi một câu, vừa đóng cửa, hơn 1000 người ở bên trong, dù là sinh viên có năng lực thực chiến giống Phương Bình, cũng có khả năng bị vây đánh.
Lý Thừa Trạch thì là không quá đồng ý, cười giải thích: "Kỳ thật vẫn tương đối công bằng, có thể đi vào Ma Võ đều là người thông minh.
Thật muốn có thực lực, cũng sẽ không có người cố ý khiêu khích ngài, 400 người, không cần thiết tranh ngươi chết ta sống.
Hơn nữa mọi người đến từ trời Nam biển Bắc, lúc vừa nhập học thật muốn có người có khảng năng tổ chức đoàn đội, đây cũng là thể hiện thực lực.
Đối với loại sinh viên này, trường học cũng sẽ ưu ái.
Khả năng bọn họ tiến vào Học viện Chỉ Đạo Chiến Thuật cao hơn một chút, Học viện Chỉ Đạo Chiến Thuật cũng không thua kém Học viện Binh Khí."
Làm người giúp việc của xí nghiệp Ma Đô Võ Đại, Lý Thừa Trạch thường xuyên tiếp đón phụ huynh một số sinh viên, lại gần trường học, cũng được phép ra vào trường học.
Cho nên hiểu rất rõ Ma Đô Võ Đại, ít nhất nhiều hơn Phương Bình.
Vốn Phương Bình định cùng anh ta tâm sự, mở ra chủ đề.
Hiện tại Phương Bình hứng thú lên, không vội nói việc đào người, mà hỏi thăm về sự việc trong trường học.
Phân học viện, là sự kiện khai giảng lớn nhất.
Sau đó là phân lớp, và phân người hướng dẫn.
Võ khoa và văn khoa khác biệt, một giáo viên văn khoa, có thể dạy vài trăm người, một người hướng dẫn võ khoa, nhiều lắm chỉ có thể hướng dẫn mười mấy hai mươi người.
Nếu ít, một người hướng dẫn chỉ có thể hướng dẫn năm sáu người.
Hơn nữa thực lực người hướng dẫn Võ Đại khác biệt, thấp nhất là cấp 4, cũng có đạo sư cấp 6.
Hướng dẫn căn bản, thực lực của đạo sư đó có mạnh hay không ảnh hưởng cũng không quá lớn, nhưng người hướng dẫn thực lực mạnh, có rất nhiều tài nguyên.
Bọn họ có thể kinh doanh xí nghiệp bên ngoài, có thể có một số giao thiệp không giống bình thường.
Có thể khiến cậu có nhiều tài nguyên ngoài định mức, phương pháp kiếm tiền an toàn, thậm chí nhìn cậu thuận mắt, có khả năng rất lớn sẽ cho cậu một chút quà tặng đầu tư.
Bạn bè của người hướng dẫn cấp 6, có lẽ là đại quan Tổng đốc các nơi, cũng có thể là tổng giám đốc tập đoàn xuyên quốc gia...
Mà người hướng dẫn cấp 4, sẽ rất khó tiếp xúc đến cấp bậc kia.
Đi theo người hướng dẫn dạng gì, có lẽ mọi người khởi điểm giống nhau, trường học phân cấp cũng giống nhau, nhưng bí mật chắc chắn không giống nhau.
Mà tất cả, cũng sẽ tại thời điểm khai giảng tiến hành chọn lựa.
Người hướng dẫn muốn tự mình tuyển sinh viên, sinh viên cũng muốn tự minh lựa chọn người hướng dẫn, cái này và ghi tên dự thi nghiên cứu sinh đại học văn khoa, tiến sĩ hơi giống nhau.
Người hướng dẫn của cậu là giáo sư nổi tiếng thế giới, và giáo sư bình thường, khác biệt rất lớn.
Đầu tiên trường học nhanh chóng đầu tư cho hạng mục của cậu, sau đó xin vốn nghiên cứu có thể .....
Võ Đại cũng như vậy, hoặc là nói toàn bộ xã hội đều như vậy.
Mấy người hướng dẫn thể hiện giá trị của bọn họ, sinh viên cũng muốn thể hiện năng lực và giá trị bản thân.
...
Nói chuyện với Lý Thừa Trạch thật lâu, Phương Bình tổng kết nói: "Nói cách khác, phải vào Học viện Binh Khí, chọn lớp tốt nhất, chọn người hướng dẫn mạnh nhất, là ý này phải không?"
Lý Thừa Trạch vội cười nói: "Phương tiên sinh tổng kết rất chính xác, nhưng nếu Phương tiên sinh có hứng thú đối với chỉ huy đoàn đội, cũng có thể chọn Học viện Chiến Thuật.
Học viện Chế Tạo nghe rất được, nhưng đều liên quan đến sản nghiệp độc quyền, đây không phải là nơi sinh viên có thể chen chân vào.
Bình thường bọn họ sẽ vào làm việc ở những xí nghiệp này, xem như quân dự bị của xí nghiệp nhà nước."
Phương Bình vốn vẫn có chút hứng thú với học viện Chế Tạo, món lời kếch sù từ thuốc, cậu đã sớm cảm nhận được.
Nhưng cậu cũng biết, không có việc dễ dàng như vậy, quả nhiên, Lý Thừa Trạch xác nhận điểm này.
Liên quan đến sản nghiệp võ giả, dường như đều là sản nghiệp độc quyền, sinh viên tốt nghiệp học viện Chế Tạo, có thể vào đó làm việc, xem như dù thế nào đi nữa cũng đạt được kết quả như ý.
Nhưng chỉ là làm công cho người ta, Phương Bình không quá hứng thú.
Học viện Văn Khoa không cần phải nhắc tới, Học viện Chỉ Đạo Chiến Thuật, Phương Bình nghĩ một chút, cái này tương đối thích hợp với cơ cấu chính phủ, cậu không hứng thú lắm.
Tính một hồi, Học viện Binh Khí cũng đã thành lựa chọn duy nhất.
Trong lòng có phương hướng rõ ràng, Phương Bình cũng không hỏi những thứ này nữa, mà chuẩn bị đào chân tường.
Lý Thừa Trạch là người thông minh, nhìn mặt mà nói chuyện cũng là một bản lĩnh cơ bản của loại người này.
Lúc Phương Bình mời anh ta cùng ăn tối, là anh ta biết Phương Bình tìm mình có việc.
Những ngày gần đây, Phương Bình đi sớm về khuya, vô cùng bận rộn, anh ta cũng đã nhìn thấy.
Nhưng việc cá nhân võ giả, đối phương không nói, không nên tìm hiểu, đây là kinh nghiệm của anh ta sau nhiều năm lăn lộn trong xã hội.
Lúc Phương Bình ngừng chủ đề, chuẩn bị mở miệng, Lý Thừa Trạch biết đã tới việc chính.
...
"Lý quản lý có thể ở nhà khách Ma Võ làm tới quản lý cấp một, chắc là công tác không ít năm rồi nhỉ?"
"Tôi đến nhà khách Ma Võ đã 8 năm rồi."
Lý Thừa Trạch biết gì nói nấy, cười nói: "8 năm trước, tôi tốt nghiệp đại học Kinh tế Tài Chính Ma Đô, sau khi tốt nghiệp thì vào làm ở nhà khách Ma Võ.
Mãi cho đến 3 năm trước, tôi mới được thăng chức lên làm quản lý bộ phận phòng khách nhà khách Ma Võ."
Lời này ra thật tiết lộ không ít thứ, công tác 5 năm, lúc này mới thành quản lý bộ phận phòng khách.
Sau khi trở thành quản lý bộ phận phòng khách, 3 năm không có dấu hiệu thăng chức.
Mặc dù nhà khách Ma Võ rất xa hoa, nhưng xa hoa nữa, cũng chỉ là một sản nghiệp không đáng chú ý dưới cờ Ma Đô Võ Đại.
Đây chỉ sản nghiệp nội bộ dùng để tiếp đãi phụ huynh sinh viên gia, tầm quan trọng rất thấp.
Mà hệ thống nhân sự nhà khách Ma Võ, mấy ngày nay, Phương Bình cũng hơi hiểu rõ.
Giám đốc - phó tổng quản lý - tổng thanh tra chi nhánh - quản lí chi nhánh - quản lý cao cấp - quản lý - nhân viên.
Lý Thừa Trạch, tốt nghiệp tài chính và kinh tế ở Ma Đô, trình độ cũng không tệ.
Lý Thừa Trạch không phải võ giả, có thể làm đến quản lý bộ phận phòng khách, là bằng vào bản lĩnh thật sự — nịnh bợ cũng là một loại bản lĩnh.
Mất thời gian 8 năm, giữ chức quản lý trung tầng cấp bốn tại nhà khách nội bộ không quá được coi trọng, cũng không phải là quá xuất sắc.
Kỳ thật Phương Bình đã sớm phán đoán, Lý Thừa Trạch không có bối cảnh gì.
Từ ngày đầu tiên gặp mặt, người phụ nữ nơi tiếp đón kia, ngữ khí đối với anh ta cũng không quá khách khí.
Có lẽ không phải không khách khí, chỉ là một loại thái độ lạnh nhạt.
Người phụ nữ kia mới thật sự là nhân vật có bối cảnh, có thể nhận chức trong nội bộ Ma Đô Võ Đại, dù chỉ là nhân viên ngoài biên chế, cũng không đơn giản.
Hơn nữa Lý Thừa Trạch cũng quá mức khách khí đối với vị chuẩn võ giả Phương Bình này, sợ Phương Bình không biết, anh ta đang nịnh Phương Bình.
Phương Bình còn chưa phải võ giả, chỉ là một sinh viên trong mấy nghìn sinh viên.
Tất cả điều này có thể chứng minh rất nhiều thứ.
---