Chương 168: Chọn lựa đạo sư (2)
Sau khi nhận đạo sư, lại tiếp tục phân chia lớp. Phân lớp chủ yếu là để học văn hóa và các môn lý thuyết.
Vừa rồi mọi người nhận đạo sư, chủ yếu là đạo sư chỉ đạo tu luyện, chứ không phải đạo sư dạy lý thuyết.
400 người, tổng cộng phân chia 8 lớp.
Bởi vì tiến độ tu luyện của mọi người không giống nhau, có người còn chưa từng tu luyện Rèn Luyện Pháp và thung công, có vài người đã là võ giả, đương nhiên sẽ không cùng một lớp.
Phương Bình tuy rằng không phải là võ giả, nhưng mà tiến độ tu luyện của cậu cũng không chậm, nên được phân vào lớp 1.
Ba lớp đầu chỉ yếu là võ giả và chưa phải võ giả nhưng có cơ sở nhất định. Năm lớp còn lại chủ yếu phụ trách giáo dục những học sinh phổ thông hoàn toàn chưa tiếp thu cái gì.
Kết thúc phân lớp, kết thúc chọn đạo sư, nhiệm vụ hôm nay hoàn thành.
Trước khi "Võ Vô Địch" đi, cô ta tiện tay đưa cho Phương Bình và Triệu Tuyết Mai mỗi người một tấm thẻ từ để mở cửa, nói: "Học kỳ này các em chủ yếu sẽ tham gia các lớp lý thuyết và văn hóa. Trừ khi dạy một vài lớp lớn, các đạo sư chuyên môn như cô sẽ rất ít hướng dẫn riêng cho các em.
Nhưng mà hai em, một em là võ giả, một em đã ba lần tôi cốt, cũng có kiến thức nhất định rồi.
Lúc rảnh rỗi, có vấn đề gì có thể đến ký túc xá của đạo sư tìm cô.
Đặc biệt là Phương Bình, nếu muốn đột phá, có thể tìm cô.
Chờ đến học kỳ sau, các em đã thích ứng rồi, sau đó chúng ta sẽ có rất nhiều thời gian giao lưu với nhau."
Nói xong, "Võ Vô Địch" suy nghĩ một chút, đưa cho mỗi người một bình thuốc: "Phổ thông Khí Huyết Đan, dùng để bổ sung khí huyết. Thuốc tốt một chút thì các em tự đi mà tranh thủ, những loại thuốc phổ thông này chỉ là dùng để tiết kiệm thời gian khôi phục khí huyết của các em thôi, tự xem mà dùng."
Nói những lời này xong, phụ nhân trực tiếp rời đi, cũng không nói gì khác.
Phương Bình và Triệu Tuyết Mai đều có chút không biết nên làm thế nào, không chỉ bọn họ, những học sinh khác cũng đều như vậy.
Oanh oanh liệt liệt chọn xong đạo sư, kết quả các đạo sư không có trách nhiệm chút nào, để lại mấy câu nói, đa số đều bỏ chạy rồi.
Còn một vài đạo sư cũng khá hơn một chút, dắt học sinh mình đi gặp đàn anh đàn chị khóa trên, phần lớn đạo sư khác không có tâm tư này.
Phương Bình cầm bình thuốc trong tay, nhìn một chút, "Võ Vô Địch" cũng không tính là hẹp hòi, vừa ra tay đã trực tiếp cho một bình Khí Huyết Đan, một bình 10 viên.
Nếu mua ở ngoài, giá trị lên đến hơn triệu rồi!
Dù cho là mua ở trong trường, cũng phải dùng 30 điểm thưởng mới có thể đổi một bình!
Từ điểm đó cho thấy, khi cô ấy nói cô ấy có cổ phần ở công ty chế tạo dược phẩm, hẳn là không giả.
Triệu Tuyết Mai cũng có chút chấn động, cô cũng không nghĩ đạo sư vừa ra tay lại đưa một bình Khí Huyết Đan.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, Phương Bình cười khan nói: "Xin chào, tớ là Phương Bình…"
"Biết!"
Ngữ khí của Triệu Tuyết Mai khôgn hề nhẹ nhàng, hừ nói: Mới hồi nãy cậu đá tôi một cước, tôi chưa quên đâu!"
Nói hết, cũng tự giới thiệu mình: "Triệu Tuyết Mai."
Hai người giới thiệu xong tên cũng không còn lời nào để nói, dù sao cũng không quen biết, hơn nữa, Phương Bình vừa rồi còn mới đánh người ta.
Lúc này, mấy người Phó Xương Đỉnh cũng đi tới.
Dương Tiểu Mạn kéo Triệu Tuyết Mai, có chút bất mãn nhìn Phương Bình một cái, hừ nhẹ nói: Sao lại chọn cùng một đạo sư với hắn, Tuyết Mai à, cậu nên chọn Đường Phong đạo sư giống tớ mới phải."
Triệu Tuyết Mai cười cười nói: "Không sao, lựa chọn đạo sư, đương nhiên phải chọn người nào mình thấy phù hợp chứ. Tớ thấy... Võ đạo sư rất thích hợp với tớ."
Dương Tiểu Mạn buồn cười nói: "Cô ấy họ Lữ, Võ đạo sư cái gì, cậu thật sự cho rằng cô ấy tên là Võ Vô Địch à!"
Hiển nhiên, Dương Tiểu Mạn biết một vài chuyện.
Không chỉ có cô ấy, Phó Xương Đỉnh cũng có chút hiểu biết, thấy mấy nữ sinh không ưa cậu và Phương Bình, cũng không sấn lấy, vừa kéo Phương Bình đi vừa nói: "Chọn đạo sư là quyết định của bản thân mỗi người, vừa rồi tớ cũng không khuyên cậu.
Lữ đạo sư, à, là đạo sư của cậu đấy, cô ấy tên đầy đủ là Lữ Phượng Nhu.
Thực lực của Lữ đạo sư thật ra không tệ đâu, hoặc có thể nói là không kém hơn Đường Phong đạo sư đâu. Nhưng trước khi đến đây, tớ nghe trưởng bối nhắc nhở, nếu gặp Lữ đạo sư thì cố gắng đừng chọn cô ấy.
Kỳ thực lần này đạo sư hướng dẫn tân sinh viên hình như không có Lữ đạo sư. Lần trước đứng trên bục phát biểu, tớ còn tưởng cô ấy tham gia lễ khai giảng chứ.
Cho nên lúc giới thiệu cho cậu, tớ cũng không nhắc đến cô ấy, mà đề cử cho cậu một vị đạo sư cấp sáu khác.
Ai ngờ đến hiện trường thì bị thay đổi rồi.
Tình huống cụ thể thế nào tớ cũng không rõ lắm, nhưng giống như lời của Đường Phong đạo sư nói, mấy năm qua, học sinh theo Lữ đạo sư có tỉ lệ thương vong hơi cao."
Phương Bình suy nghĩ một chút nói: "Cô ấy không có thói quen cố ý hại học sinh đó chứ?"
Phó Xương Đỉnh buồn cười nói: "Không thể nào, tính cách của cô ấy có thể có hơi khó chịu chút, nhưng mà hầu như bất cứ đạo sư Võ Đại nào cũng không thể làm ra chuyện hại học sinh đâu.
Nếu thật sự là như vậy, vậy viện trưởng, hiệu trưởng sẽ không để cô ấy tiếp tục dạy học nữa."
"Vậy thì không thành vấn đề."
Phương Bình biết đối phương không phải có ý định hại học sinh của mình, mặc dù cũng rất lo lắng về tỷ lệ thương vong cao, nhưng cũng không nghĩ nhiều nữa.
Con đường này là do bản thân tự chọn, hơn nữa lợi ích cũng thực sự cao, ít nhất hiện tại cậu có 10 viên Khí Huyết Đan phổ thông làm bằng chứng.
Suy nghĩ một chút, Phương Bình lại nói: "Đúng rồi, vừa rồi bảo chúng ta đến phòng hậu cần lĩnh điểm thưởng, hiện tại cậu muốn đi phòng hậu cần hay muốn đi bệnh viện?
"Đi bệnh viện làm gì?"
Phó Xương Đỉnh một mặt ngờ vực, Phương Bình liếc cậu một cái, khẽ nói: "Mặt sưng vù kinh khủng như vậy, xém chút nữa tớ cũng chẳng nhận ra cậu nữa rồi, cậu còn định không đi à?"
Phó Xương Đỉnh bây giờ mới phát giác ra, lát sau mạnh mẽ trừng mắt nhìn Phương Bình, còn có mặt mũi nói thế nữa à?
…
Nửa giờ sau.
Tại phòng hậu cần của trường.
Phòng hậu cần chiếm ba tầng lầu của tòa nhà số 1. Kiến trúc của Ma Võ đa số đều là đại sảnh phục vụ, phòng hậu cần cũng không ngoại lệ.
Lầu một chia làm ba khu vực, phía bên trái có 5 ô phục vụ, chuyên phục vụ cho tân sinh viên.
Bên phải có tổng cộng 20 ô phục vụ, cộng với 15 ô phục vụ còn lại của bên trái, có tổng cộng 35 ô chuyên phục vụ cho sinh viên cũ, bao gồm tra và lĩnh điểm thưởng.
Ngay phía trước, lại có một loạt 10 ô cửa phục vụ, chuyên phụ trách mua đổi tài nguyên.
Lúc hai người Phương Bình đến, trong đại sảnh có tân sinh viên, cũng có sinh viên cũ.
Có vài sinh viên cũ còn mang theo binh khí trên người, quanh thân toả ra sát khí nghiêm nghị, nhìn có vẻ như vừa mới đi chấp hành nhiệm vụ về.
Những học sinh cũ đều rất yên tĩnh, mắt nhìn thẳng, yên lặng xếp hàng chờ đợi.
Tân sinh viên thì ngược lại, không kìm được lòng hiếu kỳ, nhìn quanh ngó quất, hiển nhiên rất nhiều người không ngờ rằng bố cục xây dựng của Ma Võ hoàn toàn không giống các trường đại học bình thường.
Phó Xương Đỉnh cũng là lần đầu tiên tới, tò mò nhìn chung quanh một cái, khiến không ít người liếc mắt nhìn sang.
Thật ra là do tên này quá gây chú ý, mặt càng ngày càng sưng lên vô cùng lợi hại, rất khó để hình dung người trước mắt với hình ảnh soái ca ngời ngời toả sáng như ánh mặt trời là một.
...
Còn rất nhiều tân sinh viên chưa tới, số người đứng xếp hàng trước mặt Phương Bình cũng không nhiều.
Rất nhanh đã đến hai người Phương Bình.
Phó Xương Đỉnh vội vã tiến lên, ló đầu dò hỏi: "Giúp em kiểm tra điểm thưởng một chút ạ."
Nhân viên làm việc gặp qua nhiều người, đầu heo cũng không hiếm lạ, vô cùng bình tĩnh nói: "Họ tên, mã số sinh viên, phòng ký túc xá.
Đợi khi có thẻ võ đạo thì trực tiếp quẹt thẻ võ đạo là được, bây giờ cần kiểm tra."
"Tên là Phó Xương Đỉnh, ở ký túc xá tân sinh viên khu 1 phòng 15, mã số sinh viên là..."
"Chờ chút."
Sau một lát, nhân viên ngẩng đầu lên nói: "Điểm thưởng cơ bản là 50 điểm, mới vừa rồi Đường Phong đạo sư nói viện trưởng Hoàng Cảnh vừa khen thưởng cho em 45 điểm. Tổng cộng có 95 điểm."