Toàn Cầu Cao Võ

Chương 207: Phương Bình rộng lượng

Chương 207: Phương Bình rộng lượng
"Cái gì?"
Phương Bình bỗng nhiên lớn tiếng nói: "Triệu Lỗi, đều là đàn ông con trai, cậu đừng có nhỏ nhen như vậy!
Cậu xem, ngay cả nữ sinh như Dương Tiểu Mạn cũng còn không tính toán gì, thế mà cậu lại để bụng!
Lần trước chẳng phải tôi đã chịu thua rồi sao?
Như thế vẫn chưa đủ à, lẽ nào cậu muốn đánh tôi?"
Triệu Lỗi tức muốn ói máu, tôi nhỏ giọng nói một câu, cậu gào cái gì mà gào!
Dương Tiểu Mạn bên cạnh cũng tức muốn ói máu, tôi không tính toán sao?
Chẳng qua xấu hổ không nói mà thôi!
Đương nhiên cũng có hơi e ngại Phương Bình, không dám trực tiếp tìm cớ.
Triệu Lỗi ngượng ngùng rời đi, Phó Xương Đỉnh buồn cười nói: “Chẳng phải cậu không so đo với cậu ta sao? Đang yên đang lành lại chọc vào làm gì?”
“Là muốn tranh lợi ích!”
Phương Bình tươi cười nói: mới vừa rồi ở ngoài cửa, tớ gặp đạo sư của tớ, hỏi thăm một chút, mới biết lớp huấn luyện đặc biệt sẽ chọn ra một lớp trưởng.
Đương nhiên sẽ có chỗ tốt, có thể lấy thêm điểm thưởng.
Lúc cần tranh thì phải tranh thôi mà.
Dù sao lát nữa nhất định cũng phải đánh cậu ta một trận, trước hết cứ cho cậu ta chút thời gian để chuẩn bị.”
"Khụ khụ khặc khặc..."
Phó Xương Đỉnh ho khan một trận, không biết nói gì: "Cậu nói thật?"
"Phí lời!"
Phương Bình lườm một cái, cưới híp mắt nói: “Không có cơ hội tốt, tớ khẳng định không tham dự. Nhưng nếu có cơ hội tốt như vậy, vậy thì phải suy nghĩ cho kỹ càng rồi.
Cậu cũng đừng hòng tranh với tớ, nếu không, cậu cũng không tránh khỏi một trận bị đánh này đâu!”
Phó Xương Đỉnh bĩu môi, cũng không hé răng nói gì nữa.
Chuyện của Phương Bình, trước đó cậu không biết, nhưng sau khi trở về trường học hai ngày, Phó Xương Đỉnh đã tường tận mọi chuyện, lúc này cũng đã biết chuyện trước ngày nghỉ.
Tuy rằng số lượng xương cốt mà cậu ta rèn luyện được nhiều hơn Phương Bình thật, nhưng nếu thật se giao thủ… khẳng định không phải là đối thủ của Phương Bình.
Phương Bình muốn làm lớp trưởng, đúng là cậu không có tâm tư đi tranh.

Trong lúc mọi người đang nói chuyện phiếm, Đường Phong và các vị đạo sư cấp sáu cũng cùng nhau đi vào.
Đường Phong cũng thẳng thắn, vừa đến đã nói: “Võ giả hai lần tôi cốt, thung công đạt đến cảnh giới Thực Trạm, chiến pháp được đạo sư công nhận là có chút thành tích nhỏ, võ giả đã rèn luyện được hơn 20 đốt xương, mời bước ra khỏi hàng!”
Dứt lời, không lâu sau, có không ít người đứng dậy.
Phương Bình cũng di chuyển cùng đoàn người, đứng lên bước ra hỏi hàng.
“Không tệ, 41 em. 41 sinh viên này sẽ trực tiếp tiến vào lớp huấn luyện đặc biệt.”
Nói xong, Đường Phong cũng không cho mọi người thời gian thời nghị luận, tiếp tục nói: “Sinh viên học viện Chỉ Đạo Chiến Thuật, em nào đã rèn luyện được trên 15 đốt xương, có thể ra khỏi hàng!”
Lần này động tĩnh không lỡn rất nhanh, có hai nam sinh đứng dậy.
"43 người!"
"Học viện Chế Tạo, em nào biết sửa chữa binh khí mời đứng ra."
Võ giả của học viện Chế Tạo ban đầu không nhiều, bên trong còn phân ra các chuyên ngành như chế tạo thuốc, chế tạo binh khí, nghiên cứu công pháp… mới nhập học một thời gian ngắn như vậy, học sinh vừa biết sửa chữa binh khí và vừa là võ giả thật sự càng hiếm.
Trong đám người, có một em học sinh nhỏ nhắn nhăn nhó đứng dậy, nhỏ giọng nói: "Thưa thầy, em chỉ có thể sữa chữa đơn giản cho một vài vũ khí hợp kim cấp E."
"Ừm, không sao cả."
Đường Phong không để ý lắm, tiếp tục nói: "Học viện Văn Khoa, học sinh đạt được loại ưu trong lớp phân tích tình báo của tháng vừa rồi, mời bước ra khỏi hàng!"
Lần này, vẫn rất ít người, chỉ có một người bước ra khỏi hàng.
Đường Phong hơi thở dài, nói tiếp: "Nữ sinh xinh đẹp bước ra khỏi hàng!"
"Khụ khụ khụ!"
Không ít người bắt đầu ho khan!
Thầy ơi, có nhất thiết phải vậy hay không?
Những yêu cầu trước đó, mọi người có thể hiểu được.
Lớp huấn luyện đặc biệt được thành lập để tham gia giao lưu mở rộng, có thể sẽ cần học sinh đảm nhiệm vai trò cố vấn, học sinh của học viện Chiến Thuật có thể đảm nhiệm được.
Tu luyện binh khí, phân tích tình báo, cũng có thể hiểu được.
Nhưng mà nữ sinh xinh đẹp là ý gì?
Thầy Đường chắc sẽ không phải sợ mọi người quá cô đơn, nên mới tranh thủ cho mọi người một chút phúc lợi đó chứ?
Nhưng Đường Phong lạnh nhạt nói: "Thử một phương pháp dạy học mới, để xem khi lên võ đài, các em có nương tay vì đối thủ là mỹ nữ hay không."
Vừa nói ra lời này, một vài nữ sinh trong đám người hoàn toàn biến sắc.
Thử nghiệm cái gì chứ?
Thử nghiệm để bọn họ lên võ đài ăn đòn sao?
Trong đám người đứng ra, Dương Tiểu Mạn cũng thầm nói: "Lẽ nào mình cũng phải nhận loại đãi ngộ này sao?"
Đúng là cô rất tự tin về vẻ ngoài của mình, mấy người Phương Bình cũng không lên tiếng.
Phương pháp mới của Đường Phong có tác dụng hay không, mọi người không biết, nhưng cuối cùng có thêm hai nữ sinh của học viên Văn Khoa bị Đường Phong cho vào danh sách.
Phó Xương Đỉnh đúng là rất hài lòng, cười ha ha hỏi: "Không tệ, chiêu này của thầy Đường quả thực rất hay."
Cậu ta lúc này hiển nhiên là không nghĩ nhiều.
Đường Phong cũng không nói nhiều, mọi người cho rằng ông đang đùa giỡn hay sao?
Đùa giỡn cái rắm ấy!
Một võ giả đỉnh cấp sáu như ông làm gì có thời gian rảnh rỗi để nói đùa với mấy đứa học sinh mới này.
Ông thật lòng muốn áp dụng phương pháp mới!
Hai nữ sinh này chính là bia ngắm, sau này sẽ được dùng để kiểm tra mọi người, đương nhiên, nếu như hai nữ sinh này đã lên báo danh, nghĩa là bọn họ cũng muốn vào lớp huấn luyện đặc biệt. Bây giờ Đường Phong mở cho các cô một con đường, sau này cũng không thể trách ông đã kéo các cô vào được.
"Còn thiếu ba người."
Đường Phong liếc mắt nhìn các học sinh còn lại, suy nghĩ một chút nói: "Có ai có sở trường gì khác hay không? Đương nhiên, những em nào chạy nhanh, biết ca hát nhảy múa thì đừng mở miệng.
Sở trường ở đây là khả năng có thể phát huy tác dụng khi thi đấu giao lưu."
Trong đám người, có một người do dự một chút, giơ tay nói: "Thưa thầy, em biết đọc thuộc bản đồ, có tính là sở trường không ạ?
Chỉ cần cho em một bản đồ vô cùng phức tạp, em nhìn trong vài phút liền có thể nhớ kỹ. Em khá mẫn cảm với phương hướng và địa lý…"
Ánh mắt Đường Phong sáng lên, gật đầu nói: "Tính, em bước ra khỏi hàng."
"Thưa thầy, em biết quản lý hậu cần…"
"Không được!"
"Thưa thầy, em biết chỉ đạo tâm lý, nếu các bạn bị thương, em có thể động viên bọn họ…"
"Không được!"
"..."
Đường Phong liên tiếp từ chối không ít người, lúc này chỉ còn thiếu hai người nữa thôi.
Cuối cùng, Đường Phong quyết định chọn hai sinh viên có khí huyết và độ rèn luyện xương không tệ, cũng không chọn thêm sinh viên năng khiếu gì nữa.
Lần này, cuối cùng cũng tập hợp được 50 người.
...
"Thầy Đường cũng tùy ý ghê ha, vậy là chọn xong rồi đó hả?"
Phó Xương Đỉnh nhổ nước bọt một câu, vốn cậu ta còn tưởng chọn lựa sẽ phức tạp lắm chứ, bây giờ mới thấy, mới có nhiêu đó đã kết thúc rồi?
Phương Bình cười nói: "Chủ yếu là hiệu suất. Hơn nữa, 50 người lận, cuối cùng cũng phải sàng lọc, không cần lãng phí quá nhiều thời gian."
Tuyển chọn sinh viên vào lớp huấn luyện đặc biệt, nếu kéo dài dăm bữa nửa tháng, vậy cũng chẳng còn thời gian huấn luyện đặc biệt gì rồi."
Từ giờ đến lúc kết thúc học kỳ còn 3 tháng nữa, nào có nhiều thời gian để lãng phí.
Đường Phong chọn đủ số lượng, nhanh chóng đuổi những người khác về, cũng mặc kệ bọn họ có vui hay không.
Chờ những người khác rời đi rồi, Đường Phong nói thẳng: "Thời gian đào tạo của lớp huấn luyện đặc biệt rất chặt chẽ và gấp rút, những năm gần đây, thực ra Ma Võ cũng chưa từng mở lớp huấn luyện đặc biệt, bởi vì không cần thiết.
Mục đích của trường học là bồi dưỡng chung cho các em, chứ không phải bồi dưỡng những học sinh đặc biệt.
Nhưng mà bây giờ không thể không như vậy, cho nên đối với việc huấn luyện lớp huấn luyện đặc biệt này, chúng tôi cũng không có nhiều kinh nghiệm để noi theo.
Các thầy cô cũng như các em thôi, hoàn toàn mù mờ, đều phải tự mày mò thử nghiệm phương pháp huấn luyện.
Đương nhiên, thực ra cũng không phải chuyện khó khăn gì, mục tiêu là thắng các trận đấu giao hữu, những thứ còn lại cứ dựa theo những mục tiêu này là được.
Cuối cùng vẫn là chiến đấu vì thực lực, vì kinh nghiệm, vì năng lực.
Muốn tăng thực lực lên, có rất nhiều cách, số lượng xương cốt rèn luyện được nhiều, khí huyết tăng cao, chiến pháp tăng cao, thung công tiến bộ…
Nhưng tất cả những cái trên đều cần tài nguyên, cho nên các bạn ở lớp huấn luyện đặc biệt sẽ được cung cấp nhiều tài nguyên hơn."
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất