Toàn Cầu Cao Võ

Chương 395: Mục đích rèn luyện (2)

Chương 395: Mục đích rèn luyện (2)
Những phương diện khác có vấn đề, nhưng chỉ cần có đủ thực lực, giết được một vài kẻ địch mạnh, cũng đủ khiến bản thân hoàn thành được điểm cơ bản rồi.
Thực lực đủ mạnh, cũng là kỹ năng sinh tồn cần thiết.
Nhưng thực lực không đủ, làm người cũng không chú ý cẩn thận, loại người này chết nhanh nhất.
“Ừm.”

Các đạo sư cùng nhất trí, Phương Bình bọn họ sắp đến thôn Bàn Thạch rồi.
Bởi vì bị chia thành chiến khu, số lượng người ở gần thôn xóm lúc này đều bị sơ tán rồi, một mạch đến đây, vậy mà cũng không gặp được một người sống.
Cái giá lần này bỏ ra không nhỏ a...”
Phương Bình cảm khái một tiếng, Nam Giang vì luyện binh, quả thật cái giá phải bỏ ra quá lớn.
Chỉ là nhiều người rời đi như vậy, cũng không phải là chuyện nhỏ.
Hơn nữa bên ngoài Nam Giang, tạm thời thông báo tiến hành diễn tập quân doanh, cũng chịu đủ chỉ trích.
“Các cậu đoán, người của tà giáo khác ở đâu?”
Phương Bình hỏi một câu, lần này cũng không phải chỉ có sinh viên võ đại bọn họ tham gia, quân đội cũng đang luyện binh, cứ điểm không phải chỉ có một thôn Bàn Thạch, Vu Hướng Hoa suy nghĩ chốc lát nói: “Có lẽ đều đang ở đây, Nam Giang sẽ không vạch ra quá nhiều khu diễn tập, như vậy quá phiền phức.
Hiện tại chúng ta đang ở một vùng nông thôn phía bắc Thương Nam, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, võ giả tà giáo đều bị xua đuổi đến vùng này.
Chúng ta đi dọc theo đường khác, có lẽ có thể đến cứ điểm vây quét khác.”
Ánh mắt Phương Bình hơi động nói: “Các cậu nói, chúng ta hoàn thành nhiệm vụ của mình, sau đó đi trợ giúp nơi khác vây quét cứ điểm, có phải lợi ích càng nhiều không?”
Mọi người khẽ cau mày, Phương Bình cười nói: “Đợi cũng ta hoàn thành xong ở đây rồi nói, võ giả cấp ba rảnh rỗi không có chuyện gì làm, có thể tham gia một chút, lấy thêm nhiều chiến lợi phẩm cũng tốt mà.”
Đi hơn nửa ngày, thôn xóm đã xuất hiện trước mắt.
Phương Bình bọn họ vừa đến, liền nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt!
Lúc Phương Bình bọn còn cách thôn Bàn Thạch không đến 500 mét, phía trước đột nhiên có một đống đá từ trên cao rơi xuống!
Mọi người chưa từng gặp tình hình này, cũng hơi ngây người một chút, sau đó, có người quát lớn: “Lui về phía sau!”
Mọi người xôn xao lùi về sau, Cố Hùng quát lớn nói: “Võ giả cấp ba, yểm hộ rút lui!”
Phương Bình mấy người mới đầu cũng sững người, lúc này nghe lời Cố Hùng, Phương Bình đạp đất bay lên, một đao chém vào tảng đá.
“Ầm” một tiếng, tảng đá vỡ vụn, con đường bị chặn.
Những võ giả cấp ba khác dùng binh khí hoặc dùng quyền cước, nhao nhao đứng ra ngăn chặn.
Những người khác thì tới tấp lui về phía sau, rất nhanh rời khỏi phạm vi công kích.
Phương Bình mấy người cũng vội vàng rút lui ra phía sau, mặc dù đao chém xuống tảng đá rất uy phong, nhưng tiêu hao khí huyết rất nhiều, mọi người cũng không dám tùy tiện tiêu hao.
Bên này vừa rút lui, trong đám người đột nhiên có người kêu lên một tiếng đau đớn.
Tiếp đó có người giận dữ hét: “Dưới đất có người!”
“Đệt, tách ra, giết bọn họ!”
Phương Bình giận dữ hét một tiếng, một bước đá ra, một đao chém chết một võ giả chui ra từ mặt đất!
“Tất cả động thủ!”
Tình cảnh có chút hỗn loạn, các võ giả đều bắt đầu công kích.
...
5 phút sau, tình hình yên tĩnh xuống.
Có người trầm giọng nói: “Chết ba người...”
Võ giả tà giáo sớm có tính toán, đào không ít hố gần thôn, gần 20 người ẩn nấp trong đó.
Đầu tiên là tập kích ở phía trước, trong lúc mọi người đang hoảng loạn, nhất thời không phát giác ra, mặc dù nhân số hơn gấp mười lần đối phương, cuối cùng vẫn có ba người chết.
“Đệt!”
Phương Bình rất uất ức, thực lực mọi người cũng không yếu, đánh trực diện, võ giả tà giáo, toàn bộ cùng lên, cũng chưa chắc có thể gây thương vong cho mọi người. Nhưng hiện tại, vừa đến nơi này, liền có 3 người chết, bị thương tới mấy người.
“Hic hic...”
Trong đám người, có nữ võ giả thập tiếng nghẹn lời, chết mấy người cũng có bạn học.
Người Ma Võ không chết, ngược lại bị thương mấy người, 3 người chết đều là sinh viên của những trường võ đại khác.
Cố Hùng thở dài một tiếng, trầm giọng nói: “Đây chính là chiến tranh, địa quật còn nguy hiểm hơn nhiều...”
“Đủ rồi!”
Phương Bình cắt ngang nói: “Nói đi nói lại, vẫn là thực lực không đủ mạnh!
Nếu như chúng ta là Tông sư, tùy ý cho bọn họ đánh lén thì có thể làm sao!”
Nói xong, Phương Bình cắn răng nói: “Những người này còn biết chế tạo máy bắn đá?”
Hàn Húc của Kinh Võ đi tới, liếc nhìn thôn Bàn Thạch, trầm giọng nói: “Võ giả, chưa chắc cần tạo nhiều tinh sảo, lấy thực lực võ giả, trước đó chuẩn bị tốt, đơn giảm làm một vài thiết bị bắn ra, dựa vào sức mạnh bản thân cũng có thể làm được máy bắn đá.”
Nói xong, Hàn Húc nói: “Tình hình hiện tại, mọi người cũng hơi mất tinh thần, lo lắng lại có cạm bẫy...”
“Cậu muốn nói gì, nói thẳng!”
“Ý của bên Kinh Võ là, không nên tác chiến theo đại đội, thật ra cách này không thích hợp với phong cách của võ giả.
Chúng ta không phải võ giả quân đội, mà là võ giả tự do.
Học theo cách tác chiến của quân đội không phải là chuyện tốt.
Phân đội, tiểu đội, đoàn đội cá nhân!
Ngoài ra, thành lập một đội cường giả, đột kích chính diện thôn Bàn Thạch!
Chúng ta có thể chống lại đá rơi, mở đường cho nhóm người phía sau, cùng nhau xung phong chém giết đi vào, thực lực bọn họ không bằng chúng ta, điều chúng ta phải làm là tiên phong, chứ không phải là binh sĩ trên chiến trường!”
Hàn Húc nói xong, lại nói: “Mạnh mẽ như lửa, nhanh như gió, đây mới là võ giả!
Đột kích chính diện, liền chém giết một trận, giết không nổi nhanh chóng rút lui, bọn họ mới là cá trong chậu, không phải chúng ta!
Đám người chúng ta, vừa tiếp xúc chiến đấu với nhiều người, phải hình thành phong cách chiến đấu của mình, mà không phải làm theo người khác.”
Phương Bình trầm ngâm nói: “Làm vậy sẽ rối loạn những bố trí trước đó..."
“Ngày trước chỉ là một đám lính mới, lý luận suông, bây giờ chết ba người rồi, chúng ta ngay cả hang ổ của đối phương còn chưa vào được, chết ba người vô ích...”
Hàn Húc lại nói: “Ma Võ bên kia, cậu có thể làm chủ không?”
Phương Bình lại lần nữa trầm ngâm trong giây lát, nhìn thấy Kim Lỗi khấp khiễng đi tới, đột nhiên nói: “Được, chúng tôi bên này, xuất ra 3 võ giả cấp ba, 7 người đỉnh cấp hai, thành lập một đội 10 người.
Chút nữa, cũng nhau đột kích trực diện!
Hiện tại khí huyết mọi người dồi dào, cho dù gặp phải cường địch, cũng có sức đánh một trận!
Bằng không, cứ bị tiêu hao như này, đến cuối cùng ngược lại không còn lực chiến đấu như ban đầu!”
“Kinh Võ cũng như vậy, tập hợp 30 người một đội, phân thành ba nhóm, Kinh Võ tôi đột kích cửa chính, các cậu từ hai cánh tiến công, cùng nhau giết vào bên trong!”
“Những người khác, bao vây ba mặt, dù có ép đối phương lên núi cũng phải lấy lại tinh thần!”
Phương Bình gật đầu, không nói chuyện nữa, đi về hướng Vu Hướng Hoa mấy người, bắt đầu bàn bạc chiến thuật mới.
Kế hoạch trước đó, áp dụng cho đối phương đần độn đợi bọn họ tiến công, hiện tại hiển nhiên không đáng tin nữa.
Đây cũng là lần đầu tiên Phương Bình thực sự tiếp xúc với chiến đấu võ giả quy mô lớn.
Có lẽ mấy người chiến đấu, đối với địa quật mà nói, không tính là quy mô lớn gì, nhưng đối với Phương Bình mà nói, ở đầy có rất nhiều thứ cần học.
Cậu lúc này hiểu được mục đích của kiểm tra rồi.
Đây cũng là muốn mọi người học được phong cách chiến đấu của bản thân, chứ không phải làm theo người trước.
Còn về mấy sinh viên bị chết, Phương Bình không biết đáng hay không.
Có lẽ rất nhiều người thấy chỉ có bản thân trải nghiệm được thương vong, mới có thể khắc sâu trong trí nhớ.
Bình thường nói nhiều, mọi người cũng chưa chắc có thể coi là không có chuyện gì to tát.
“Thực ra nói đến cùng, vẫn là mạnh được yếu thua, kẻ yếu bị loại bỏ, kẻ mạnh tồn tại, có thể thích ứng được nhân sinh tồn vong...”
Phương Bình trong lòng mặc niệm, vậy tôi thà làm kẻ mạnh chứ không phải kẻ yếu!
Chết không roc ràng minh bạch tại một kỳ kiểm tra còn không bằng chết trong địa quật.
“Võ giả, cho dù ở địa quật cũng dựa vào quyền lực nói chuyện, mạnh như Tư lệnh Lý Chấn, ở địa quật có thể hoành hành...”
Phương Bình hít sâu một hơi, rất nhanh, 9 người của Ma Võ đều đến đủ rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất