Chương 60: Chuyển phát nhanh đến rồi (2)
Phương Viên năm nay 14 tuổi.
Cô gái lớn như vậy, ở gia đình có hoàn cảnh hơi tốt một chút, đi ăn mấy lần KFC có tính là gì?
Điều kiện Phương gia không tốt lắm, nhưng cũng không đến mức không ăn nổi cái này.
Mấu chốt vẫn là Phương Viên tự mình hiểu chuyện, cô chưa từng nhắc cái này với ba mẹ, cũng chỉ đòi Phương Bình.
Trước đó Phương Bình cũng không có nhiều tiền tiêu vặt, hiện tại Phương Bình kiếm được tiền, Phương Viên thấy bản thân cũng là người có công, lúc này mới nghĩ đến vòi vĩnh anh trai.
Bây giờ, trên người Phương Bình còn có hơn một vạn tiền mặt, dẫn em gái đi ăn một bữa thức ăn nhanh của người nước ngoài, thật không tính là gì.
...
Ở nhà đợi cho tới trưa, chuyển phát nhanh vẫn chưa tới, Phương Bình cũng không tiếp tục chờ, dẫn Phương Viên cùng đi ăn cơm.
Lần đầu tiên Phương Viên ăn KFC vô cùng hưng phấn.
Ăn cái gì cũng khen ngon, Phương Bình vốn không ăn nhiều, bị Phương Viên lây nhiễm, cũng ăn không ít.
Hai anh em ăn một bữa cơm hết hơn một trăm đồng tiền.
Cái này đối với Phương Viên mà nói, xem như cực kỳ xa xỉ.
Lúc ăn cơm không nghĩ nhiều, ăn xong trên đường về nhà, lại không nhịn được tự trách nói: "Lần sau không đi nữa, chẳng ngon chút nào, còn đắt chết được, đắt chết được!"
"Ăn không ngon mà vừa nãy em còn ăn nhiều như vậy?" Phương Bình giễu cợt.
Phương Viên hơi đỏ mặt, mạnh miệng nói: "Còn không phải anh mua quá nhiều, em sợ lãng phí, nên mới ăn nhiều như vậy.
Sau này không được ăn!
Còn nữa, anh tiêu tiền quá lãng phí, tiền thừa đưa em giữ, lúc cần tiền em sẽ đưa cho anh..."
Phương Bình lườm cô bé, lời này mà cô cũng có thể nói ra được?
Tiền rơi vào tay thần giữ của nhỏ này, Phương Bình muốn lấy lại, dường như không đùa.
Đương nhiên, khả năng lớn vẫn là bị con bé này nộp lên cho ba mẹ, khả năng rất lớn.
Phương Bình cũng không để ý nàng, khi đến dưới lầu nhà mình, vừa vặn nhìn thấy dưới lầu có xe chuyển phát nhanh.
Phương Bình vội vàng đi tới nói: "Có chuyển phát nhanh của phòng 101 tòa nhà số 6 không?"
Anh chuyển phát nhanh đang chuẩn bị gọi điện thoại, nghe xong lời này thở phào nhẹ nhỏm: "Anh vừa gõ cửa nhà các em, nhưng không có ai, đang chuẩn bị điện thoại cho em đây.
Bây giờ vừa hay, em là ở phòng 101 à?"
"Vâng ạ, em là Phương Bình."
"Vậy thì đúng rồi, phiền em ký nhận một chút."
Xác nhận xong thân phận Phương Bình, anh chuyển phát nhanh chuyển một cái thùng giấy con từ trong xe chuyển phát nhanh ra.
Phương Bình nhìn thoáng qua, lấy làm lạ, một quyển sách mà cần phải dùng cả thùng giấy sao?
Vừa ký nhận chuyển phát nhanh, Phương Bình vừa di chuyển cái rương một chút, thật nặng, xem ra không phải một quyển sách.
Vương Kim Dương rốt cuộc gửi cho cậu cái gì, Vương Kim Dương không nói, Phương Bình cũng không hỏi.
Bây giờ xem ra, lão Vương có thể đã gửi nhiều đồ hơn một chút.
Phương Bình ký nhận xong chuyển phát nhanh, xách cái thùng về nhà, bước chân gấp gáp, sắc mặt kích động.
So với việc buổi sáng vung tiền mua nhà cửa, lúc này tâm trạng Phương Bình không ổn định hơn nhiều.
…
Trong phòng, Phương Bình đóng chặt cửa.
Trên bàn đang bày sáu bảy cuốn sách:
Pháp tu luyện cơ bản (bắt buộc)
Mười sáu thức thung công (bắt buộc)
Quyền pháp cơ bản (tự chọn)
Cước pháp cơ bản (tự chọn)
Vũ khí lạnh đại cương (tự chọn)
...
Phương Bình không vội xem cái khác, đầu tiên cầm cuốn Pháp tu luyện cơ bản lên.
Không khác sách giáo khoa bình thường là mấy, độ dày cũng không kém nhiều, hoàn toàn không phải cuốn sách nhỏ mỏng trong tưởng tượng của Phương Bình.
Mở sách ra, đập vào mắt đầu tiên là một hàng chữ nhỏ ở trang bìa.
Võ giả, là người dám tiên phong!
...
Hàng chữ nhỏ ở trang bìa, Phương Bình không để ý, tiếp tục lật xem.
Trang chính đầu tiên của Pháp tu luyện cơ bản là một bức tranh vẽ xương cốt người, vô cùng kỹ càng tỷ mỉ..
Xương cốt người trưởng thành, tổng cộng có 206 khối xương cốt tạo thành.
Mà 206 khối xương cốt này, lại phân làm 3 phần lớn là xương sọ, xương thân, xương tứ chi..
Trong đó xương sọ 29 khối, xương thân 51 khối, xương tứ chi 126 khối.
Nhân thể, lấy xương cốt làm cơ sở, huyết nhục, kinh mạch, lục phủ ngũ tạng làm phụ, từ đó cấu tạo ra một cơ cấu cơ thể người hoàn chỉnh.
Khí huyết và xương cốt của võ giả hỗ trợ lẫn nhau.
Khí huyết mạnh mẽ, xương cốt không đủ cứng rắn, chiến đấu một trận, cơ thể sẽ vỡ vụn..
Giống như vậy, chỉ có xương cốt cứng rắn, khí huyết không mạnh, xương cốt có cứng cũng chỉ là bèo trôi không rễ, lực bộc phát không đủ, không thể tiếp tục được nữa.
Muốn trở thành võ giả chính thức, đầu tiên, khí huyết phải mạnh, đủ để bảo toàn xương cốt huyết nhục của cơ thể.
Người bình thường, lấy 150 cal làm giới hạn chịu đựng cao nhất của cơ thể.
150 cal trở lên, cần khí lực mạnh hơn gánh chịu.
Vì vậy, dưới tình huống bình thường, khí huyết đạt tới 150 cal, 206 khối xương cốt trên toàn thân buộc phải thông qua rèn luyện cơ bản để có thể chịu được lực bộc phát khí huyết 150 cal.
Lúc này, người bình thường có thể chọn đột phá, trở thành võ giả chính thức.
"Khí huyết 150 cal, xương cốt rèn luyện cơ bản, đột phá võ giả..."
Phương Bình vừa xem sách giải thích, vừa gật đầu.
Rất nhanh, Phương Bình thấy được trang sách viết tay bên trong.
Những tài liệu giảng dạy này, đều là bản thân Vương Kim Dương chú giải khi đang đi học.
"Khí huyết 150 cal, chỉ là tiêu chuẩn đại chúng.
Không phải võ giả, lấy đột phá giới hạn cơ thể làm mục tiêu, nhưng cái gì gọi là giới hạn?
Đến lúc thăng không thể thăng, bổ không thể bổ, khí huyết đình trệ thật lâu, có xu thế giảm, không chắc chắn, đây mới là ranh giới! Chưa đạt đến giới hạn cao nhất mà chọn đột phá, đấy là lãng phí tư chất tự nhiên, chẳng khác người thường, trong hàng ngũ võ giả, không hề xuất chúng..."
Phương Bình không biết đây là kiến giải của bản thân Vương Kim Dương, hay là kiến giải của giáo viên hướng dẫn..
Theo Vương Kim Dương mà nói, mặc dù khí huyết 150 cal không phải là ranh giới đột phá võ giả, nhưng dù là đột phá, cũng rất bình thường.
Phương Bình suy nghĩ một lát, cảm thấy sau này có cơ hội sẽ hỏi xem.
Dù Phương Bình rở thành võ giả, cũng không cần trở thành loại yếu nhất đó, mỗi lần đều bị cùng hạng cùng cấp đánh bại, mất mặt lắm.
Ngoại khí huyết, còn có tôi xương.
Không phải võ giả, tôi xương yêu cầu không cao, chỉ cần có thể thỏa mãn khí huyết bộc phát thì đủ rồi.
Mà chờ không phải võ giả chính thức đột phá cấp một, lúc này, võ giả bắt đầu truy cầu lực sát thương.
Võ giả cấp một cấp hai, rèn luyện xương tứ chi.
Võ giả cấp một, có thể rèn luyện xương chi trên, hoặc là xương chi dưới, cái này đều có thể, chỉ khác phương hướng mà thôi.
Dù rèn luyện xương chi trên, hay là rèn luyện xương chi dưới xương, lúc rèn luyện xong, võ giả đều có lực sát thương đơn thể không yếu.
Xương cứng rắn như sắt, khí huyết như cầu vồng, bộc phát ra, tay chân có thể sánh với vũ khí lạnh.
Lúc này, võ giả một mình đấu với người bình thường, một quyền một cước đánh chết người, đều là chuyện bình thường.
Nếu như chọn rèn luyện xương chi trên trước, xương chi trên tổng cộng 64 khối xương.
rèn luyện xong, hai tay hai cánh tay đều có thể dùng như khảm đao, uy lực cực mạnh.
Mà rèn luyện xong xương chi trên, khí huyết đạt tới tiêu chuẩn, thì có thể đột phá cấp hai, bắt đầu rèn luyện 62 khối xương cốt xương chi dưới…
Giống như vậy, rèn luyện xương chi dưới trước, sau khi lên cấp hai thì phải rèn luyện xương chi trên.
Trong sách còn nói, tuyệt đối đừng tự tìm phiền phức, chỉ rèn luyện xương cốt một bên.
Có học sinh, ý tưởng đột phát, rèn luyện xương tứ chi không theo thứ tự, vậy rèn luyện một tay một chân như thế nào?
Loại người này không phải là không có, cuối cùng một số người cả một đời dừng lại tại cấp một, đến lúc khí huyết giảm, không khác gì người dị dạng.
Giáo huấn của tiền bối lấy máu nói cho mọi người, hoặc chuyên tâm xương luyện chi trên, hoặc chuyên tâm rèn xương chi dưới.
Võ giả đỉnh phong cấp hai như Hoàng Bân, đã rèn luyện xong xương tứ chi.
Lúc này, Hoàng Bân nếu như không bị Phương Bình tính kế, tay chân đều có thể làm binh khí, một cước đá chết Phương Bình dường như không khó.
Lúc ấy Phương Bình dùng gậy gỗ đập Hoàng Bân, tay chân Hoàng Bân vô lực, vẫn một quyền đánh gãy gậy gỗ.
Sau đó, Phương Bình đánh Hoàng Bân ngất xỉu, một mặt là hiệu quả của thuốc mê, một mặt là đầu và lồng ngực của Hoàng Bân bị trọng thương.
Mà dù xương tứ chi bị Phương Bình đánh rất nhiều lần, tay chân Hoàng Bân cũng không xuất hiện dấu hiệu bị gãy xương.
---