Chương 61: Pháp tu luyện cơ bản
Rèn xong xương tứ chi, võ giả cấp ba lấy rèn luyện xương thân làm chủ.
Võ giả đỉnh phong cấp ba đã có thể can đảm chính diện chống lại vũ khí nóng, chỉ cần bảo vệ chỗ hiểm như đại não.
Mặc dù đạn nhập thể, vẫn bị thương, nhưng sẽ rất ít xuất hiện vết thương trí mạng, còn có thể duy trì sức chiến đấu.
Đương nhiên, một khi súng bắn trúng đầu, cũng chết thẳng cẳng.
Không may, nếu đạn xuyên thấu qua khe hở xương cốt đánh trúng chỗ hiểm của lục phủ ngũ tạng, vậy cũng chết.
Nhưng tương đối mà nói, võ giả cấp ba có lực phòng ngự mạnh hơn võ giả cấp một cấp hai nhiều, diện tích phòng ngự cũng lớn hơn nhiều.
Võ giả dưới cấp ba, lấy rèn luyện xương tứ chi và xương thân làm mục tiêu.
Về phần xương sọ, quá mức nguy hiểm, trên sách cũng không nói chừng nào thì bắt đầu rèn luyện.
Liên quan tới tu luyện cảnh giới cấp ba trở lên, trên sách cũng không giới thiệu. Pháp tu luyện cơ bản là sách dạy tu luyện từ cấp ba trở xuống.
...
Cuốn sách không mỏng, Phương Bình xem rất lâu, cũng chưa xem xong.
Nhưng nội dung phía sau chủ yếu, đều là giới thiệu rèn luyện xương tứ chi và xương thân, không liên quan nhiều đến Phương Bình.
Hiện tại Phương Bình, chỉ cần hiểu rõ nội dung phía trước là được.
Khí huyết tăng trưởng, tôi xương, đột phá võ giả!
Trong Pháp tu luyện cơ bản có một chương tên là Rèn Luyện Pháp, là chuẩn bị vì những người không phải võ giả như Phương Bình…
Khí huyết đạt tới 110 cal, thì có thể tu luyện Rèn Luyện Pháp, rèn luyện khí huyết và xương cốt.
Đối với những người không phải là võ giả, rất khó tăng khí huyết, khí huyết lúc mạnh lúc yếu, nhìn kiểu gì cũng không hoàn hảo, tăng không thể tăng.
Mà một công hiệu trong Rèn Luyện Pháp, chính là nén khí huyết.
Khí huyết và bọt biển vốn giống nhau, có thể tiến hành nén, để thân thể tiếp nhận khí huyết mạnh hơn.
Cùng với nén khí huyết, có thể đồng thời tôi luyện xương cốt bên ngoài cơ thể, để xương cốt hấp thu khí huyết, tăng sức chống đỡ của xương cốt.
Lúc này, không cần rèn luyện xương cốt mức độ sâu.
Khi cảm thấy khí huyết và sức chống đỡ xương cốt, đều không thể tăng trưởng, thì lúc này có thể cân nhắc đột phá võ giả.
Nhưng đột phá này, tương đối nguy hiểm..
Có một số người tự nhận là mình đã đạt tới cao nhất, sức chống đỡ xương cốt đủ để tiếp nhận xung kích khí huyết.
Trên thực tế, lại chưa thể rèn luyện cứng cáp, lúc đột phá, nếu khí huyết không đủ, khó mà đột phá bình cảnh.
Nếu lực xung kích khí huyết vượt qua sức chịu đựng của xương cốt, lúc này, mới thật sự là nguy hiểm, hàng năm, chuyện cơ thể nổ tung mà chết không phải là không có.
"Rèn Luyện Pháp phối hợp thung công, có thể rèn luyện hữu hiệu tôi xương luyện cốt..."
Nhìn thấy kiến giải trong phần giới thiệu Rèn Luyện Pháp, Phương Bình lại cầm một quyển môn bắt buộc khác lên - Mười sáu thức thung công.
Quyển sách này, nói về phương thức đứng tấn.
Đứng tấn chia làm rất nhiều loại, trong sách liệt kê trước mắt 16 loại thung công thường dùng nhất.
Trải qua nhiều năm thí nghiệm, có lẽ hiệu quả của 16 loại này không phải tốt nhất, nhưng ổn định nhất, cũng dễ luyện nhất.
Có thung công, hiệu quả cũng không tệ, nhưng rất khó nhập môn.
Chỉ là nhập môn, ngắn thì ba năm năm năm, dài thì tám năm mười năm.
Hiệu quả cuối cùng coi như tốt hơn thung công khác, nhưng ngươi mất tám năm mười năm luyện tập, người khác đều đã lên cấp ba, cấp bốn rồi, ngươi còn chưa nhập võ đạo, luyện cũng lãng phí.
Phương Bình không xem kỹ, chỉ xem tên gọi của 16 loại đứng tấn một chút.
Vô Cực Thung, Hồn Viên Thung, Thức Tam Thể, Mã Bộ Thung...
Mỗi loại thung pháp, đều được giới thiệu kỹ càng, phương thức rèn luyện cơ bản, bao gồm giảng giải bằng hình vẽ, nội dung chủ yếu.
Có thể lựa chọn một trong 16 loại thung công, chênh lệch giữa hai loại không quá lớn, chỉ phương diện trọng điểm hơi khác biệt.
Có chú trọng chi dưới, có chú trọng chi trên, cũng có luyện cả hai, nhưng hiệu quả hơi thấp một chút và tốn thời gian hơn.
...
Nhìn khái quát một lần, Phương Bình không tiếp tục đọc sách nữa.
Nhắm mắt suy tính một lát, Phương Bình nói khẽ: "Rèn Luyện Pháp + thung công + thuốc bổ, đây là phương thức tu luyện chủ yếu của phi võ giả và võ giả nói chung.
Phi võ giả, không cần cân nhắc thực chiến.