Chương 311: Đến lượt tôi chơi trò chơi
“Nếu như tôi nhìn không lầm thì đó là tà vật Cương Hùng. Đặc tính của nó rất kinh khủng. Độ rắn chắc của cơ thể có thể so với sắt thép. Trong tà vật nhóm gấu, nó là top 3. Hơn nữa, mọi người cũng đừng cho rằng ưu điểm của nó cũng chỉ là thân thể cứng rắn, thấy hai tay của nó không, vỗ một chưởng xuống là lực chừng mấy chục tấn. Dù có là cường giả tốt nghiệp Phật gia cao viện cũng chưa chắc có thể chịu đựng được."
Nhờ Tôn Hiểu vô tư giải thích, cư dân mạng xem livestream bị dọa sợ.
Hiển nhiên là không nghĩ tới.
Tà vật tùy tiện xuất hiện lại kinh khủng như vậy. Không phải là bọn họ không tin tưởng năng lực của Bộ phận đặc biệt nhưng tà vật xuất hiện lớp sau mạnh hơn lớp trước, cái này khiến cho người ta cảm giác rất đáng sợ.
Tôn Hiểu biết mấy người kia đã hết cứu.
Bọn họ chỉ còn cách cái chết một chút nữa. Có lẽ họ sẽ bị tà vật chém chết. Hơn nữa, căn cứ vào kinh nghiêm nghiên cứu nhiều năm của anh ta, thì mặc dù tà vật ăn thịt người, nhưng cũng không phải tất cả tà vật đều là như vậy, phần lớn đều là vui vẻ hành hạ chết con mồi.
Tỷ như phân thây.
Đó là so với ăn còn còn đáng sợ hơn.
Nếu như đổi cách nghĩ, thì liền sẽ phát hiện chưa chắc là kinh khủng như vậy, cũng tỷ như loài người ăn động vật, cũng sẽ dùng dao chia thịt động vật thành rất nhiều phần. Đứng ở góc độ sinh vật ngang hàng, bất kể là bên nào cũng không thể chịu đựng chuyện như vậy cho được.
Lúc này.
Livestream của Tôn Hiểu có rất nhiều cư dân mạng tràn vào.
Mặc dù phía Chính phủ thành phố cũng có phát trực tiếp, nhưng bọn họ chỉ phát trực tiếp tình hình trong thành phố, căn bản không thấy được tà vật. Bây giờ có người cố ý tung ra, mới biết có người gan lớn bằng trời chạy đến ngoại ô phát livestream cảnh tà vật.
Bạo gan!
Hấp dẫn được rất nhiều người xem.
“Ôi không đành lòng chút nào!”
“Đây là làm bậy không thể sống! Nếu như bọn họ ngoan ngoãn trốn trong thành phố thì không sao rồi.”
“Nói thì nói như vậy nhưng chính mắt nhìn thấy thì cũng đành chịu.”
“Mọi người có để ý hình như mấy người kia không hoảng hốt chút nào hay không? Không biết họ có phải là cường giả không?”
“Tôi thấy là cũng bọ dọa sợ đến choáng váng rồi.”
Bình luận bùng nổ.
Livestream của Tôn Hiểu cũng được mấy thành viên của Bộ phận đặc biệt trong thành phố chú ý.
Một đám cường giả mượn hình ảnh hiện hữu phân tích tình huống.
Ở trong một gian phòng họp.
Mấy vị cường giả hút thuốc, nhìn hình ảnh trên màn ảnh lớn, cẩn thận phân tích.
"Ngay bây giờ tôi đã nhận ra mấy chục loại tà vật, nhìn dáng dấp sợ rằng đều là tà vật thời kỳ trưởng thành. Theo cách nói của nhân loại chúng ta thì đang là thời điểm trưởng thành, mạnh mẽ nhất."
“Tà vật cấp bảy, cấp tám cũng không ít. Đây là đoàn thể rất kinh khủng. Nếu như trong đó có tà vật cấp Trấn thành xuất hiện thì tôi e là kết quả sua cùng của thành phố Duyên Hải chính là diệt thành.”
Các cường giả trong phòng họp cũng trầm mặc.
Hiển nhiên có chút không cách nào tiếp nhận được tình huống như vậy.
Khoảng thời gian gần đây, tần suất hoạt động của tà vật càng ngày càng cao. Nguyên nhân bởi vì Ma Thần xuất hiện đã khiến cho thành phố Duyên Hải trước giờ có tần suất tà vật hoạt động thấp bỗng nhảy lên tới top 10. Hơn nữa còn không ngừng lên cao. Bây giờ mà nói thì đã nhảy lên đến hạng Nhất.
Sau việc quá thường xuyên chính là hủy diệt.
Thành phố Duyên Hải cám dỗ tà vật muốn chiếm lĩnh.
Ngay sau đó.
Tất cả mọi người đều tiếp tục xem tình huống trong livestream.
...
Lâm Phàm nói: "Ông nói bàn tay gấu ăn ngon kia chính là món tôi ăn được ít đó à?"
"Đúng vậy." Ông Trương nói.
Cái tay gấu hôm đó rất lớn. Nếu như không phải có chị gái kia giúp bọn họ hầm thì khó mà ăn cho được.
Lâm Phàm vuốt cằm nói: "Nếu là như vậy, thế thật khiến người ta thèm ăn, muốn nhấm nháp thưởng thức nhiều hơn được thì tốt."
Ở thời khắc mấu chốt, nguy hiểm như này, suy nghĩ của hai người họ vẫn khiến người ta run sợ như cũ.
Tà vật Công Kê nghe được, vô cùng muốn lớn tiếng nói cho hai tên nhân loại ngu xuẩn này nghe rằng: “Đầu óc của mấy người bệnh hoạn như thế thật hả?”
Bổn tà vật thừa nhận hai người chính xác có chút thực lực.
Nhưng bây giờ, hai người không thấy bổn tà vật gọi đến biết bao nhiêu là tà vật kinh khủng hay sao? Mở to cái con mắt ngu xuẩn kia của hai người ra mà nhìn đi! Đây là số lượng mà các người không tài nào tưởng tượng nổi đấy!
Ầm!
Ầm!
Mặt đất chấn động.
Tà vật Cương Hùng chuyển động cơ thể to lớn đi tới, hai tay đánh xuống, trên mặt đất hằn lại dấu vết thật sâu. Cả người nó cứng như thép vậy, lông mao tựa như kim thép. Dưới ánh Mặt trời lóe lên mũi nhọn.
Ánh mắt bá đạo.
Sức mạnh kinh khủng.
Tà vật Cương Hùng là lực lượng đại biểu. Phương thức ra sân của nó rất bá đạo, ngang ngược đẩy ta vật chắn trước mặt ra, ý tứ rất rõ ràng là: “Mẹ mày, cút ra cho tao! Xem tao đối phó với loài người hèn mọn này như thế nào đây!”
Tà vật Cương Hùng càng lúc càng gần. Đội trưởng đội vệ sĩ nhận được áp lực cực lớn. Bọn họ đều là chiến sĩ được huấn luyện chuyên nghiệp. Bọn họ hệt như tử thần gặt hái tính mạng của con người. Nhưng đối mặt với tà vật, bọn họ tự cảm thấy có chút nhỏ bé.
Mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu rơi xuống từ trán đội trưởng đội vệ sĩ, theo gò má anh ta không ngừng chảy xuống tách tách rơi trên mặt đất, hòa vào lớp bùn đất.
"Khai hỏa!"
Anh ta vung tay lên, tức giận quát.
Tạch tạch tạch!
Họng súng lóe ra tia lửa chữ thập, đạn bắn ra, toàn bộ bắn trúng vào người của tà vật Cương Hùng.
Tiếng kim loại va chạm.