Chương 907: Huyền Nguyên Kiếm Đạo
Đương nhiên trong thiên vương đại giả, Tiêu trình có tư cách chống lại được mười phần sức mạnh diễn luyện Kinh đào tiên quyền của Tịch Thiên Dạ cũng đã là quá lợi hại rồi.
Dù sao cũng còn rất nhiều ngươi tuy xưng là cường giả bên trong thiên vương đại giả nhưng cũng chỉ có thể chống đỡ được ba phần sức mạnh Kinh đào tiên quyền của hắn mà thôi, vì lẽ đó mà tên Tiêu Trình này cũng khiến Tịch Thiên Dạ khá để tâm.
"Để ý một chút, bằng không chẳng mấy chốc ngươi sẽ chết trong tay ta."
Tịch Thiên Dạ hơi hơi cau mày nói.
"Tiểu tử khoác lác không biết ngượng mồm, bản tọa giải quyết ngươi trước sau đó lại giải quyết nữ nhân kia."
Tiêu Trình đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn Tịch Thiên Dạ.
Thiếu niên ở trước mắt rất mạnh, ít nhất cũng mạnh hơn hầu hết Thiên Vương Đại Giả mà hắn từng gặp, cho dù là giao thủ hắn cũng đã phải xuất ra mười hai phần khí lực, hắn không thể tưởng tượng nổi, một tên thiếu niên sao có thể tu luyện ra tu vi đáng sợ như vậy.
"Hi vọng ngươi không chỉ là nói mà thôi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Hắn cũng hi vọng Tiêu Trình có thể bộc phát ra sức mạnh kinh khủng hơn, bằng không chẳng mấy chốc hắn sẽ mất đi hứng thú chiến đấu.
Ánh mắt Tiêu Trình trầm lãnh, thiếu niên trước mắt kia liên tục khiêu khích khiến hắn dâng lên nộ khí, bất luận như thế nào hắn cũng là một tên cường giả vang danh thiên hạnmà lại bị một người trẻ tuổi như thế khinh thường.
"Thánh Kiếm quyết!"
Tiêu Trình cũng là một tên Tông Sư kiếm thuật, trong kiếm đạo có trình độ khá cao, đã từng một kiếm giết chết hoang thú cấp độ Thiên Vương Đại Giả, có thể nói hung uy hiển hách.
Dù sao hoang thú so với nhân loại thì sức sống cùng thể phách đều mạnh mẽ hơn rất nhiều, mưu đồ giết chết một con hoang thú đã rất khó khăn, huống chi một kiếm giết chết nó.
"Thánh Kiếm quyết của bản tọa đã tu luyện đến độ viên mãn, nhưng xưa nay chưa từng thi triển trước mặt người nào, ngươi có thế khiến cho ta thi triển ra Thánh Kiếm quyết, thật đáng tự hào."
Tiêu Trình lạnh lùng nhìn Tịch Thiên Dạ, kiếm trong tay phóng xuất ra ánh sáng vô tận, từng luồng kiếm khí sắc bén điên cuồng bao phủ toàn bộ cửu thiên, dù cho cách mặt đất một khoảng rất xa, nhưng cũng không ít người bị kiếm khí từ cửu thiên chi thượng mơ hồ rủ xuống làm kinh sợ.
"Đó là Thánh Kiếm quyết!"
Trần Cửu Phụng thản nhiên nói, là đại thân vương của hoàng bộ Thương Lan, kiến thức của hắn đương nhiên bất phàm.
Thánh Kiếm quyết chính là bí pháp bất truyền của Trụ Sơn bộ lạc, chỉ có người trong hoàng thất của Trụ Sơn bộ lạc mới có thể tu luyện, dĩ nhiên là một mật vệ hoàng gia thân cận nhất của hoàng đế, đương nhiên hắn cũng có thể tu luyện Thánh Kiếm quyết.
Nghe nói Thánh Kiếm quyết chính là tuyệt thế kiếm quyết được truyền lại từ thời Thượng Cổ, do một vị kiếm thần vô cùng nổi danh sáng tạo ra, khá nổi danh trong thượng cổ thần thoại đương thời, dường như tất cả kiếm sĩ thượng cổ đều theo đuổi thanh thánh kiếm này, coi nó là thánh vật.
Đương nhiên Thánh Kiếm quyết chỉ là kiếm quyết ghi chép bộ phận Thánh cảnh, phía trên có đế kiếm quyết, tổ kiếm quyết cùng thần kiếm quyết.
Tứ đại kiếm quyết gọi chung là Huyền Nguyên kiếm đạo, vào thời kỳ Thượng Cổ có thể nói là một lưu phái Kiếm đạo, hết thảy tu sĩ tu luyện Huyền Nguyên kiếm đạo đều tự xưng là huyền nguyên kiếm sĩ.
Nhưng ngày nay đã không còn cái gọi là Huyền Nguyên kiếm đạo cùng huyền nguyên kiếm sĩ, chỉ có bên trong bộ lạc Trụ Sơn còn giữ lại nửa bộ Thánh Kiếm quyết.
"Trong thế giới này lại có thể có người biết Thánh Kiếm quyết."
Tịch Thiên Dạ ngạc nhiên nhìn Tiêu Trình, bên trong thế giới Thái Hoang thì Huyền Nguyên kiếm đạo được xưng là một trong tứ đại kiếm đạo, có vô số kể tu sĩ tu luyện Kiếm đạo này.
Dĩ nhiên, tin tức này do Thiên Dạ thánh tổ truyền lại, bên trong Thiên Vực nhân tộc thì tứ đại kiếm thuật rất phổ biến, ngay cả Thiên Dạ thánh tổ cũng đã từng có khoảng thời gian tu luyện Huyền Nguyên kiếm đạo, nhưng bởi vì không có thiên chất Kiếm đạo cho nên cao không được, thấp cũng không xong, không được người biết đến mà thôi.
Huyền Nguyên kiếm đạo lưu truyền tương đối rộng bên trong thế giới Thái Hoang, tu sĩ có chút bí quyết đều có thể tìm được phương pháp tu luyện thánh kiếm thuật, mặc dù thánh kiếm thuật truyền bá rộng rãi nhưng người có thể tu thành lại không nhiều, nó thuộc về một môn kiếm đạo tương đối khó.
Thánh Kiếm quyết đã tu luyện đến đại viên mãn?
Tịch Thiên Dạ nghe vậy liền hơi chăm chú, uy lực mà Thánh Kiếm quyết đại viên mãn bạo phát ra thật không phải trò đùa.
Cho nên Tịch Thiên Dạ đương nhiên không tin là Tiêu Trình có thể tu thành Thánh Kiếm quyết đại viên mãn.
"Thánh Kiếm quyết đầu tiên, Long Quyển Cửu Thiên."
Tiêu Trình khá hài lòng trước phản ứng của Tịch Thiên Dạ, hắn cũng chỉ mới tu thành Thánh Kiếm quyết đại viên mãn trước đó không lâu, ngay giờ phút này lại không thể giấu riêng.
Chỉ thấy kiếm quang vô tận phóng lên tận trời, hóa thành chín thanh kiếm long màu vàng uy phong lẫm liệt, gió cuốn mây dồn về phía Tịch Thiên Dạ. Những nơi nó đi qua đều trông như là thửa ruộng bị cày, cày nát cả bầu trời.
Tịch Thiên Dạ nhìn cái kia chín thanh Kiếm long, có chút ngây người, sắc mặt khá cổ quái. Chẳng lẽ cái này gọi là Thánh Kiếm quyết đại viên mãn...?
Hắn không biết nên khóc hay nên cười, kiếm quyết của Tiêu Trình mặc dù có mấy phần khí tức của Thánh Kiếm quyết nhưng lại không phải Thánh Kiếm quyết chân chính, bên trong thế giới Thái Hoang, nếu gọi hắn là Huyền Nguyên kiếm đạo kiếm sĩnsợ là Huyền Nguyên kiếm đạo đều sẽ không thừa nhận.
Tịch Thiên Dạ lắc đầu, cẩn thận lấy lại tâm thái, sau đó xuất quyền tiếp tục diễn luyện Kinh Đào tiên quyền của hắn.
Kinh Đào tiên quyền thi triển ra mười phần sức lực đương nhiên hoàn toàn khác so với cái ngày mà hắn đánh giết Càn Man Nhĩ kia, phía trên cửu tiêu đều là sóng lớn cuồn cuộn, thủy triều lên xuống giống như từng đợt sóng thần kinh thiên dữ dội không ngừng va đạp trong không trung, một luồng âm thanh to lớn tráng lệ truyền khắp thiên địa.
Bình bình bình bình bình bình...
Tịch Thiên Dạ tung một loạt chín cú đấm liên tiếp, đánh nát toàn bộ chín thanh kiếm long của Tiêu Trình.
Cả cửu thiên đều là hình ảnh múa quyền oai phong của Tịch Thiên Dạ, cùng với âm thanh sóng biển phóng đãng.
"Ngươi... Làm sao có thể..."
Tiêu Trình ngạc nhiên nhìn Tịch Thiên Dạ, hắn không thể ngờ rằng kiếm thuật Thánh Kiếm quyết đại viên mãn của mình lại không thể chịu nổi một đòn, trong khoảnh khắc đã bị tan rã trước mắt thiếu niên kia.
Sau khi hắn tìm ra Thánh Kiếm quyết đại viên mãn thì trong lòng hắn còn đắc chí, thậm chí còn tin tưởng rằng dựa vào sức mạnh to lớn của Thánh Kiếm quyết đại viên mãn sẽ có thể ngăn cản được một đòn của Bán Bộ Thánh Thiên vương.
Nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ tới, đòn công kích mạnh nhất của mình lại bị Tịch Thiên Dạ đơn phá tan một cách đơn gỉan như vậy.
"Kiếm thuật Thánh Kiếm quyết đại viên mãn lại bị phá nát."
Trương Cát Tượng hơi kinh ngạc nói.
Theo hắn biết, Thánh Kiếm quyết đại viên mãn có thể tự phát huy sức mạnh đến cực hạn, một khi tu thành thì có thể nói là vô địch.
Tên thiếu niên áo trắng kia nhìn qua cũng không giống Bán Bộ Thánh Thiên vương hoặc là tu vi của Thánh Thiên vương, về mặt tu vi chưa hẳn đã mạnh mẽ hơn Tiêu Trình làm sao có thể phá hết Thánh Kiếm quyết đại viên mãn một cách dễ dàng như vậy.
Vẻ mặt Trần Cửu Phụng nghiêm nghị, hắn biết rõ Thánh Kiếm quyết mạnh đến cỡ nào, đây chính là kiếm quyết thời đại thượng cổ truyền xuống, kiếm quyết này một khi xuất ra mà người nào đụng phải đều sẽ phải chịu thiệt thòi.
"Tên thiếu niên này thật lợi hại!"
Giang Hoài Nguyệt nhìn Tịch Thiên Dạ, sợ là chỉ có thiếu niên thiên phú tuyệt thế như vậy mới xứng với nàng - Giang Hoài Nguyệt công chúa.
Trang 455# 1