Chương 176: Tướng Mệnh Và Nháo Sự
Nhìn người đàn ông béo kia bị nói tới mức mặt mũi vặn vẹo, Trần Hạo cười không nói.
Chỉ qua đôi câu vài lời, Trần Hạo cũng nghe ra đại khái câu chuyện.
Người đàn ông béo này là một đứa con bất hiếu, mẫu thân không biết vì sao bị chết, lòng có oán khí, sau khi chết quấn lấy con mình không thả.
Bị quấn lấy không có cách gì, người đàn ông béo kia liền đến tìm Lý Tam gia xin giúp đỡ.
Mà từ biểu lộ và thái độ vội vàng của gã béo kia, chỉ sợ gã muốn xua tan âm hồn của mẹ gã, không phải thật sự thành tâm hối cải gì.
Loại con cái không có lương tâm này, chịu tội là đáng.
- Đại sư, hiện tại chủ yếu là mẹ tôi không muốn nghe tôi nói, tôi cần sự giúp đỡ của ngài, để cho tôi cùng với mẹ bình tĩnh nói chuyện, ngài xem có thể không?
Gã béo vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục cầu khẩn.
Lý Tam gia cười:
- Chu bàn tử, cậu thật sự cho rằng tôi kém hiểu biết, chưa từng nghe qua chuyện của cậu đúng không? Chuyện mẹ cậu bị cậu làm tức chết, người của Thất Thủy trấn chúng ta đều truyền ra, cậu là một người nuôi cá, có quen biết một ông chủ lớn, dần dần phát tài, đây quả thật là chuyện tốt, thế nhưng sau khi có chút tiền cậu liền làm loạn, còn tiền trảm hậu tấu, để tiểu tam mang theo con nhỏ tới cửa, hắc hắc, không phải tôi nói chứ nếu cậu muốn để mẹ cậu yên tĩnh thì biện pháp duy nhất chính là tái kết hôn với vợ trước, đoạn tuyệt liên hệ với tiểu tam, nếu không mẹ cậu tuyệt đối sẽ không để cậu yên đâu.
Gã béo cười khổ nói:
- Tam gia, ngài là chỉ nghe đồn mà thôi, tôi cùng vợ trước ly hôn trong hòa bình, không có làm ầm ĩ gì, với lại tôi chỉ muốn có con trai mà thôi, là tôi sai rồi sao?
Lý Tam gia bình tĩnh nói:
- Vậy phải xem mẹ cậu nghĩ như thế nào.
Gã béo:
- . . .
- Được rồi, tôi muốn ăn sáng, cậu trở về suy nghĩ thật kỹ đi, đến cùng là ai sai.
Lý Tam gia lười nhiều lời, không muốn tiếp gã béo nữa.
Sắc mặt của gã béo xoắn xuýt trong chốc lát, cắn răng quay người rời đi.
Chờ gã béo kia đi xa, Trần Hạo cười nói:
- Tam gia, cuộc mua bán tốt như vậy ngài không làm à?
Lý Tam gia giễu cợt nói:
- Cái gì mà mua bán tốt, Lý Tam gia tôi là người vì tiền tài mà không từ thủ đoạn như thế sao? Tôi chỉ là một người cô đơn, cần nhiều tiền như vậy để làm gì? Với lại tên này vứt bỏ vợ con, làm mẹ tức chết, chính là loại bất hiếu ngu ngốc, bị người ta lừa còn không biết.
A. . .
Trần Hạo trừng to mắt, kinh ngạc nhìn Lý Tam gia.
Lý Tam gia cười hắc hắc nói:
- Cậu không tin? Tôi cho cậu biết, Trọng Thủy Quan của tôi có ba loại pháp thuật, Thính Âm Định Quỷ, Phong Thuỷ Đổi Huyệt, Xem Tướng Phán Mệnh. Đương nhiên, thính âm thuật cùng phong thuỷ thuật tôi tương đối tinh thông, nhưng xem tướng phán mệnh kia chỉ hiểu sơ chút da lông, chỉ có thể nhìn ra một chút xíu, Chu bàn tử này lúc tôi nhìn thấy lần đầu tiên liền phát hiện mệnh số tử tôn của y tối tăm, nói rõ ra thì chỉ có một trai hoặc là một gái, kết hợp với việc vợ trước của y chỉ sinh được một gái sau lại không sinh được nữa, cơ bản có thể xác định được đứa con của tiểu tam kia là của ai, cậu nghĩ thử xem.
Trần Hạo sợ hãi than:
- Tam gia quả nhiên lợi hại, xem tướng đều hiểu, à, Tam gia có thể xem một chút cho con được không, gương mặt con như thế nào?
Động tác của Lý Tam gia dừng lại, trầm ngâm một lát sau nghiêm túc nhìn Trần Hạo nói:
- Cậu không nói, kỳ thật tôi cũng đã sớm muốn hỏi một chút, tướng mạo này của cậu có chút lạ, tôi nhìn không thấu. Từ góc độ mười hai cung nhìn, cuộc sống của cậu vốn là bình thường không có gì lạ, tướng đại chúng, phúc duyên không đủ. Nhưng nếu nhìn kỹ, lại phát hiện cậu mệnh số hỗn loạn, cung tinh di vị, như trong sương nhìn hoa, khó phân biệt tốt xấu. Chuyện này rất kỳ lạ, tôi cảm giác tướng mạo này của cậu giống như đã bị người ta sửa lại. Thế nhưng kỳ thuật Nghịch Thiên Cải Mệnh bực này, thiên cổ hiếm thấy, bây giờ nói có người làm được thì Lý Tam gia tôi không tin.
Trần Hạo sửng sốt.
Lý Tam gia này thật là có bản lĩnh xem tướng.
Nếu như người bình thường nghe nói như thế, đoán chừng sẽ cho là lừa đảo, dù sao nói không rõ ràng, căn bản không có tin tức gì chân thực.
Nhưng Trần Hạo lại có trải nghiệm sâu sắc.
Trước lúc hắn lấy được hệ thống giúp quỷ làm vui, hắn chỉ là một người bình thường, một tiểu nhân vật trong chúng sinh, trong nhà không có quyền tài, thân thích không cường nhân, cả một đời cố gắng cũng chỉ sống cuộc sống bình thường mà thôi, có thể cả đời không lo đoán chừng đã là tốt nhất rồi.
Mà sau khi lấy được hệ thống giúp quỷ làm vui, Trần Hạo tiếp xúc với những thứ không giống như trước đây, đăm chiêu suy nghĩ dần thay đổi diện mạo, thậm chí tự Trần Hạo soi gương, đều có thể nhìn ra mình tựa hồ so trước kia càng đẹp trai hơn một chút.
Đương nhiên, loại đẹp trai này không phải biến hóa ở tướng mạo, mà là một loại khí chất, một loại nội tình ảnh hưởng giác quan.
- Ha ha, Tam gia quá khen, con chỉ là một người bình thường, nào có cao nhân gì đó Nghịch Thiên Cải Mệnh cho con.
Trần Hạo cười ha ha một tiếng.
Lý Tam gia cũng không nói nhiều, chỉ là ý tứ sâu xa nhìn Trần Hạo một chút.
Đang lúc ăn uống, đột nhiên có tiếng hô truyền đến.
- Tất cả mọi người đừng ăn nữa, có người đi tới nhà Trương Tứ gia gây rối, mọi người nhanh đi hỗ trợ.
Thanh âm truyền đến, nam nữ già trẻ đang ăn điểm tâm lập tức đều ngừng lại, từng người nhìn về phía người nói chuyện.
Đây là một người phụ nữ, cầm giỏ thức ăn, tiếp tục nói:
- Là thật, có mấy người trẻ tuổi đang gây rối ở hiệu thuốc của Tứ gia, nói là muốn trả mạng.
- Ha ha, thứ hỗn trướng từ đâu tới, y thuật của Tứ gia, Thất Thủy trấn ai không biết, có thể làm chết người? Đi, đi xem một chút.
Một đại gia tức giận đứng lên.
- Cùng đi, lại dám gây rối tại Thất Thủy trấn, còn phỉ báng Tứ gia, đúng là muốn ăn đòn mà.
- Khẳng định là có người muốn gây chuyện, đoán chừng là người bên ngoài, trăm dặm xung quanh Thất Thủy trấn, ai không biết bản sự của Tứ gia, ai chưa nhận qua ân huệ của Tứ gia.
- Không nói nữa, đi mau, dám gây rối chỗ Tứ gia, đánh gãy chân chó của nó.
Từng người đang ăn điểm tâm cũng không ăn nữa, liên hợp cùng một chỗ, hướng hiệu thuốc của Trương Tứ gia bước nhanh tới.
Lý Tam gia cũng ngẩn người, sau đó đứng dậy liền đi.
Ánh mắt của Trần Hạo khẽ nhúc nhích.
Hắn có cảm giác mơ hồ rằng, đám người gây chuyện này, sợ là đám người đêm qua kia.
Chuyện này cũng thú vị, trả giá đắt cứu người lại bị vu hãm, lấy tiếng tắm của Trương Tứ gia, những người kia sợ là phải ăn thiệt thòi rồi.
Trần Hạo cũng không ăn nữa, gọi mèo mun với gà ngốc một tiếng, cũng đi theo.
Không bao lâu, Trần Hạo liền thấy hiệu thuốc của Trương Tứ gia, hiện tại đã bị trên trăm người lít nha lít nhít vây chật như nêm cối, bên trong ồn ào, rất là náo nhiệt.
Từ trong đám người xuyên qua, quả nhiên Trần Hạo thấy được năm sáu người trẻ tuổi, một người trong đó chính là tên tóc vàng hôm qua ở trong tay Lý Tam gia ăn thiệt thòi. Mấy người khác trông rất lạ, nhưng từng người đều hung thần ác sát, hiển nhiên kẻ đến không thiện.
- Ông gì, ông nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, ăn đồ vật quỷ kia của ông, Phương tỷ bị phán định có thể sẽ biến thành người thực vật, ông nói phải giải quyết như thế nào đây?
Tên tóc vàng hằm hằm nhìn Trương Tứ gia, tỏ vẻ phẫn nộ.
Trương Tứ gia vẫn bình tĩnh:
- Lưu viện trưởng gọi điện thoại cho tôi nói, sở dĩ biến thành người thực vật, đó là bệnh nhân kia bị thương ở đầu, chấn động cực lớn, lại mất máu quá nhiều rất nhiều nên bị ảnh hưởng. Vả lại, đây chỉ là sơ bộ chẩn bệnh, sau này còn có rất nhiều trị liệu, cũng không phải nói không có khả năng khôi phục.
- Ông còn ngụy biện, nếu không phải ông cầm đồ vật quỷ quái gì kia, trì hoãn thời gian, Phương tỷ sao có thể biến thành bộ dạng này sao? Ông dám nói ông không có trách nhiệm?
Tên tóc vàng lớn tiếng phản bác.
Trương Tứ gia im lặng, bộ dạng không muốn tranh luận.
- Hắc hắc, quả là khéo mồm khéo miệng, nếu không có Cường Sinh Hoàn bảo mệnh của Trương Lão Tứ, Phương tỷ kia của cậu đã sớm biến thành quỷ rồi, còn dám trở về gây rối, có phải là cảm thấy người của Thất Thủy trấn rất dễ bắt nạt phải không?
Lý Tam gia mở miệng chen vào, cười lạnh đi tới.