Bảo Giám

Chương 181: Tin quan trọng (thượng)

Chương 181: Tin quan trọng (thượng)
Dọn dẹp một hồi, cuối cùng cửa tiệm đã trở lại kinh doanh như bình thường, bắt đầu cũng đã có mấy người khách quen tới chơi.
Tần Phong vừa quay lại ký túc xá đã bị cả nhóm vây quanh. Mấy người này sau khi uống rượu đã chạy tới phòng của Tần Phong chơi bài, hơn nữa còn ngồi chơi ở trên giường Tần Phong, nói là đợi lát nữa muốn nôn sẽ nôn luôn ở trên giường để trả thù chuyện Tần Phong cho leo cây.
- Tần Phong, cậu đúng là đồ không ra gì, tự mình mời khách rồi lại chạy mất!
Trên mặt Tân Nam dính mấy tờ giấy, có lẽ lúc trưa đã uống không ít, nói chuyện đã bắt đầu lung tung, hét lên:
- Tên tiểu tử này đã đốt của tôi hơn 1 nghìn, không được, Tần Phong, cậu phải trả cho tôi.
- Anh Nam, hơn 1 nghìn đối với anh mà nói có là gì đâu?
Nhìn bốn người đang chơi bài, Tần Phong nói. Tân Nam và Lý Nhiên là một bên, còn Chu Khải và Phùng Vĩnh Khang một bên.
Tuy rằng về tuổi tác thì Tân Nam hơn nhưng về kỹ thuật đánh bài thì rất tệ, thua xa Chu Khải và Phùng Vĩnh Khang. Hai tên này giấu bài và đổi bài rất nhanh, nên khó trách trên mặt Tân Nam và Lý Nhiên lại dính nhiều giấy như vậy…
- Bớt nói bừa đi, tối nay chúng ta uống tiếp!
Tân Nam khoát tay nói:
- Tiểu tử, đừng hòng chạy. Tôi sẽ đưa các cậu tới khách sạn cao cấp, không cho cậu một trận thì trong lòng anh em sẽ không thoải mái được.
- Được, anh Nam nói đi đâu thì sẽ đi đó!
Tần Phong nghe vậy bật cười. Lúc chiều vừa mới lấy được 50 ngàn, Tần Phong vốn muốn để cho Lý Thiên Viễn nhưng Lý Thiên Viễn sống chết cũng không đồng ý, chỉ lấy 20 ngàn, còn lại để cho Tần Phong.
- Tần Phong, nghe nói cậu đã có di động rồi?
Lý Nhiên buổi trưa không uống quá nhiều, vừa đánh bài vừa nói chuyện với Tần Phong.
- Hầy, anh Nhiên, là của người ta tặng, không mất tiền.
Tần Phong cười hì hì, nhẹ nhàng giơ ra. Vào thời điểm năm 98 thì ai cầm di động đi trong sân trường là rất thu hút ánh mắt của mọi người.
- Tiểu Phùng nói là nó ngâm cho cậu bình rượu kia đã mất mấy chục ngàn. Cậu đúng là khiến cho người khác khó hiểu.
Lý Nhiên cười cười, cũng nói tiếp chuyện cái di động. Lý Nhiên là đời thứ ba của nhà họ Lý ở thủ đô. Ông nội từng là thượng tướng thời kỳ dựng nước, hiện giờ rất có thế lực trong cả chính trị và quân đội.
Lý Nhiên vốn bản tính không tham danh lợi, từ nhỏ đã giống ông nội thích sưu tầm đồ cổ, sau đó tự ghi danh thi vào khoa khảo cổ của trường đại học Bắc Kinh khiến cho rất nhiều người trợn tròn mắt.
Bên trên Lý Nhiên còn có hai anh trai, bây giờ đều ở trong quân đội và giới chính trị. Cũng không cần Lý Nhiên phải kế thừa nề nếp của gia đình nên người nhà thật ra cũng không ép buộc về việc học của cậu ta.
Nhưng ở trong hoàn cảnh đó, từ nhỏ những người và những sự vật đã gặp đều khác xa với những người dân bình thường. Lý Nhiên cũng nhận thấy sự khác nhau giữa Tần Phong và những người bình thường, đó cũng là lý do Lý Nhiên đồng ý kết giao với Tần Phong.
- Đúng rồi, mai là thứ 7, tôi có ý làm một buổi tụ tập bạn bè, mọi người có hứng đi chơi không?
Mặc dù Lý Nhiên đang ngồi trên giường nói với mấy người đang đánh bài nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Tần Phong. Mấy người trong phòng, ngoài Tân Nam là người có thể khiến cho Lý Nhiên coi trọng thì cũng chỉ có Tần Phong.
- Đi chứ, sao lại không đi?
Phùng Vĩnh Khang là người nói đầu tiên, nhưng sau khi dừng lại một lát, lại hỏi nhỏ:
- Anh Nhiên, có thể đưa người nhà theo không?
- Thằng này đúng là không biết xấ hổ, bây giờ còn muốn đưa theo cả người nhà hả?
Lý Nhiên chưa trả lời thì Chu Khải đã mở miệng mắng. Mấy ngày nay Phùng Vĩnh Khang kiêu ngạo quá rồi. Hôm qua Chu Khải lại phát hiện Tống Dĩnh đang ngồi ở phía sau xe của Phùng Vĩnh Khang, tay còn để ở trên hông Phùng Vĩnh Khang.
- Cậu lại ghen tị hả, tôi không chấp người như cậu.
Phùng Vĩnh Khang bĩu môi, không giấu được vẻ mặt đắc ý. Sinh viên năm nhất tán được nữ sinh năm 2, lại là một mỹ nữ trong số những nữ sinh cho ký túc xá, chuyện này sớm đã lan truyền khắp đại học Bắc Kinh rồi.
Nghe 2 người đấu võ mồm, Lý Nhiên không khỏi mỉm cười, Lý Nhiên cũng không ghét hai tiểu tử này, liền nói:
- Được rồi, muốn đưa theo thì đưa, chi đi chơi thôi mà. Tần Phong, anh nghe nói quan hệ của cậu với Mạnh Dao rất tốt, có muốn đưa đi chơi cùng không?
Nghe Lý Nhiên nói, Tần Phong tỏ vẻ hoảng sợ, liên tục khoát tay nói:
- Anh Nhiên, anh đừng bịa chuyện, em không biết Mạnh Dao, sao có thể đưa người ta ra ngoài đi chơi được?
Lên đại học chưa được một tháng, kiến thức chuyên ngành Tần Phong chưa học được bao nhiêu nhưng điều nhận thức sâu sắc nhất chính là câu nói cửa miệng của sư phụ “hồng nhan là kẻ gây họa”.
Bởi vì kể từ khi xuống tàu gặp Mạnh Dao thì phiền phức dường như cứ quấn lấy Tần Phong. Nhưng Tần Phong cũng không trách ai, ai bảo hắn nhất thời mềm lòng làm anh hùng cứu mỹ nhân, không ngờ lại thành tự rước vạ vào thân.
- Lừa ai đó? Mạnh nha đầu đó tôi biết, trước giờ luôn lạnh lùng với đàn ông, có thể tới bệnh viện thăm cậu chứng tỏ là đã có ý rồi!
Lý Nhiên không đồng ý với lời nói của Tần Phong. Người ở thủ đô, ai mà không biết, nếu nhà họ Chu không kết thân với nhà họ Mạnh từ trước thì trưởng bối của Lý Nhiên cũng đã từng có ý định tác hợp hai người.
Nhưng Lý Nhiên lại không giống như những người khác, từ đi học đến công việc đến hôn nhân, Lý Nhiên chưa từng nghe lời ai. Bây giờ Lý Nhiên có bạn gái, cũng đã xin phép gia đình bạn gái, hai người sống với nhau rất tốt, đã lên kế hoạch hết hôn rồi.
- Anh Nhiên, Lý đại gia, em xin anh, ngạn vạn lần đừng đùa như vậy.
Tần Phong không biết làm sao, cười khổ nói:
- Người ta là thiên kim tiểu thư, không để em vào mắt đâu. Lời nói của anh nếu truyền ra ngoài, em thì không sao, dù sao da mặt em cũng dày, nhưng nếu đến tai người ta thì sẽ không hay đâu.
Tuy rằng Tần Phong cũng rất có thiện cảm với Mạnh Dao, nhưng hắn cũng biết, ở trong xã hội này, nếu thân phận khác nhau thì sẽ giống như có một bức tường trở thành chướng ngại vật giữa người với người.
Loại truyện giống như thiên kim tiểu thư Vương Bảo Xuyến gả cho Tiết Bình Quý nhà nghèo, đó cũng chỉ là một chi tiết trong truyền thuyết tình yêu. Thật ra Tiết Bình Quý chính là Tiết Nhân Quý, là cháu của danh tướng Bắc Ngụy Tiết An, lấy con gái của Tể tướng Vương Duẫn cũng là môn đăng hộ đối.
Hơn nữa, trong đầu Tần Phong bây giờ cũng không đặt tình yêu nam nữa lên trên. Hắn bây giờ vẫn ở dưới cùng của xãn hội, phải kinh doanh nhu thế nào, quan hệ xã hội ra sao mới là chuyện Tần Phong lo lắng.
- Đương, không nói nữa.
Thấy Tần Phong trở nên nghiêm túc, Lý Nhiên lắc lắc đầu cười, nhưng miệng vẫn khẽ than thở:
- Nha đầu đó thật sự có ý với cậu, tới bây giờ tôi vẫn chưa thấy cô ta chủ động đi gặp con trai đâu…
Tần Phong liền không thèm để ý tới lời nói của Lý Nhiên nữa. Tần Phong phát hiện ra, anh bạn này thật sự có tiền năng làm mối, hai người bắn đại bác cũng không tới mà cứ muốn ghép với nhau?
- Được rồi, anh Nhiên, dừng lại, dừng lại đi. Nếu không tối nay không có cơm ăn đâu.
Tần Phong thật sự không chịu nổi mồm mép của Lý Nhiên, nhìn xuống đồng hồ, nói:
- Mấy đại ca, sắp 5 rưỡi rồi, mọi người còn muốn chơi đến khi nào? Em đây mời khách chứ không đợi đâu nhé.
- Có cơm ăn rồi, còn đánh làm chó gì nữa.
Tân Nam đã sớm nổi cáu, ném bộ bài, tức giận mắng:
- Bà nó, đánh nửa ngày, toàn là hai thằng nhóc này thắng, không phải bom thì là kéo, lão Lý, bài của cậu cũng thối quá đi?
- Cậu không phải cũng thế à?
Lý Nhiên lại không quan tâm, bóc tờ giấy ở trên mặt, nói:
- Đi thôi, đi ăn cơm. Phía trên Tam Hoàng mới mở một quán rượu, rượu vang đều là rượu nhập khẩu từ nước ngoài, đưa mọi người đi thưởng thức!
Vào thời điểm năm 98, rượu vang nhập khẩu bắt đầu trở nên phổ biến hơn. Lý Nhiên tuy rằng đơn giản nhưng đối với những hưởng thụ đó thì không thể cự tuyệt được.
- Rượu vang thì có gì ngon? Rượu trắng vẫn là thích hơn.
Nghe Lý Nhiên nói xong, bốn người kia ngoài Tần Phong ra đều kháng nghị.
- Đúng là ếch ngồi đáy giếng, đó gọi là đẳng cấp, hiểu không?
Lý Nhiên mặc dù ngoài miệng đang chửi nhưng lại cười hì hì, rõ ràng là đang đùa.
Tân Nam bĩu môi nói:
- Còn không bằng uống rượu mao thai, đó gọi là tinh hoa!
Đang lúc mấy người đang cãi nhau chuyện uống rượu thì dưới lầu đột nhiên vang lên giọng nói của một cô gái:
- Tần Phong, ở nhà không?
- Ai tìm tôi đấy?
Tần Phong vươn người qua cái bàn, thò đầu nhìn xuống, vừa nhìn thấy liền kêu lên:
- Kẻ gây tai họa?
Lúc Lý Nhiên vừa nhắc tới Hoa Hiểu Đồng, trong đầu Tần Phong luôn hiện lên mấy chữ hồng nhan họa thủy, bây giờ lại gặp được người, không kìm được, thốt lên.
Tần Phong biết mình lỡ miệng, không đợi cho người bên dưới có phản ứng, vội vàng rụt đầu vào, lẩm bẩm nói:
- Nguy hiểm thật, chắc là họ không nghe thấy mình nói gì chứ?
- Ai? Ai là kẻ gây tai họa?
Tần Phong chưa dứt lời, hắn bị mấy người bên cạnh lay lay, bốn cái đầu cùng nhìn về một phía, phát hiện ra hai cô gái đứng dưới lầu, đúng là Hoa Hiểu Đồng và Mạnh Dao.
- Có tin mới, tin tức quan trọng, người đẹp của ký túc xá đột nhiên chạy tới ký túc xá nam gọi người?
Nhìn hai người ở phía dưới, Phùng Vĩnh Khang vừa mới nhập học kích động không tự chủ được, chuyện này nếu truyền ra ngoài sợ là sẽ trở thành tin tức chấn động ở đại học Bắc Kinh ấy chứ?
- Này, vừa nãy tên họ Trần này nói cái gì? Có phải là đang chửi người không?
Ở khoảng cách khá xa, Hoa Hiểu Đông không nghe rõ, nhưng nhìn vẻ mặt của Tần Phong, biết ngay là không phải câu gì tốt đẹp rồi.
- Cậu ấy nói là kẻ…
Phùng Vĩnh Khang vừa định trả lời thì cảm thấy bị nhéo đau nhói ở bên hông, sau đó đã bị kéo cách xa ra khỏi cửa sổ.
- À, tôi nói là người đẹp, hai người đẹp, tìm tôi có chuyện gì không?
Tần Phong thò đầu ra, cợt nhả nói:
- Anh Nhiên vừa rồi còn đang thảo luận vấn đề nhân duyên với bạn Mạnh Dao, hai người có muốn lên đây để cùng nói chuyện không?
- Mẹ kiếp, Tần Phong, thằng nhóc này, hãm hại anh mày à?
Lý Nhiên bị Tần Phong nói liền giật mình. Cô công chúa họ Mạnh này ghét nhất là bị người khác nhắc đến chuyện của mình, bản thân Lý Nhiên không sợ Mạnh Dao, nhưng cũng không muốn bị người ta thù hằn chứ?
- Lý đại ca, anh học được cách đặt chuyện từ khi nào thế?
Quả nhiên, Tần Phong còn chưa dứt lời, hai người bên dưới liền biến sắc. Hoa Hiểu Đồng liền lên tiếng hỏi Lý Nhiên. Tuy rằng không học cùng ngành, nhưng vì xuất thân giống nhau nên mấy người họ cũng đều quen biết.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất