Chương 086: Trong khói lửa.
Nếu mọi người đều ở chủ điện thì căn bản không cần nghĩ nữa, chỉ trong thời gian ngắn mà lửa đã cháy lớn thế này chứng tỏ là vụ phóng hỏa có dự mưu từ lâu.
Hồ ly chạy tới một cánh cửa thấp, ra sức cào cửa, Xảo Nhi lại dùng dao cưa then cài, đến khi đá được cửa ra thì bên trong truyền ra những tiếng la hét chói tai.
“ Mẹ! Mẹ có ở đây không?” Thiết Tâm Nguyên gào khản cổ, kệ đám nữ nhân mặc đạo bào chạy tán loạn la hét om sòm:
Một vị đạo cô lớn tuổi nhận ra Thiết Tâm Nguyên không chạy nữa đứng lại, vừa thở vừa nói:” Mẫu thân ngươi và hai vị công chúa ở hậu điện.”
Nghe vậy Thiết Tâm Nguyên nhét ngay đoản đao cho đạo cô, nói gấp:” Di di, mọi người nấp kỹ, sắp có người tới cứu rồi.”
Chưa dứt lời đã chạy mất.
Hậu điện và tiền điện ngăn cách bởi một bức tường cao, cửa cũng đóng chặt, phía sau có tiếng binh khí va chạm, nóng ruột ghé mắt qua khe cửa nhìn, chỉ thấy ánh lửa loang loáng, bóng người qua lại không phân biệt được ai với ai.
Xảo Nhi vội vàng luồn dao vào cưa then cửa, nhưng lần này gặp phải thanh ngang rất lớn, thế này cưa tới sáng cũng không xong, hắn liền cầm ngược dao đâm liên tiếp vào cửa, thanh đoản kiếm này cực sắc, mạt gỗ bắn tung tóe, chẳng mấy chốc đục được một cái lỗ nhỏ.
Thiết Tâm Nguyên đang kiếm tảng đá đập cho cái lỗ thủng này lớn hơn thì nghe thấy tiếng Linh Nhi gọi:” Di di không sao, đệ nhìn thấy rồi.”
Ngẩng đầu lên, thấy Linh Nhi đứng trên tường chỉ xe xa, dáng vẻ rất cao hứng.
Cả hai tức thì đều bỏ qua hành vi ngu xuẩn vừa rồi của mình, trèo lên thang Linh Nhi mới kiếm được.
Bên trong loạn lắm rồi, Bao Chửng đứng trước một đám nữ nhân, chỉ đám đông hỗn chiến không biết quát tháo cái gì, mẹ và Triệu Uyển ôm một nữ tử bị thương không rõ mặt dưới mái hiên.
Chẳng kịp nghĩ nhiều, Thiết Tâm Nguyên nhảy rầm một cái từ từ tường cao xuống, chân đau nhói, cứ thế tập tễnh vừa chạy vừa nhảy về phía mẹ, tới nơi rồi rít hỏi:
“ Mẹ, mẹ có làm sao không?”
“ Sao con lại vào đây?” Vương Nhu Hoa đang cứu trợ nữ tử bị thương, kinh hãi quay lại:
Triệu Uyển thì òa khóc, chỉ nữ tử mặc đạo bào:” Cô cô ta bị thương rồi, ngươi mau giúp ta.”
Thấy cả mẹ và Triệu Uyển đều không sao, Thiết Tâm Nguyên mới thở phào.
Chiến cục lúc này có vẻ bất lợi cho Bao Chửng, trên mặt đất có bảy tám thi thể nằm đó, đa phần là thủ hạ của ông ta, sát thủ hắc y càng đánh càng dũng mãnh, mấy lần xông phá hộ vệ, đành tới trước mặt Bao Chửng tình thế vô cùng nguy ngập.
Bao Chửng gặp xui xẻo luôn là tâm nguyện từ lâu của Thiết Tâm Nguyên, thế nên mặc xác ông ta, nhanh chóng cùng Xảo Nhi tháo một cánh cửa xuống, cùng Thủy Nhi, Phúc Nhi, Hỏa Nhi, Linh Nhi khiêng Trưởng công chúa, kéo mẹ và Triệu Uyển, Tiểu Châu Nhi, Trương ma ma lặng lẽ lần mò đi về phía bóng tối.
Y đã nghiên cứu bản vẽ Tử Thần quan kỹ lắm rồi, phương hướng đại khái nắm rõ trong tay, vòng qua hai tòa điện đường, tới trước một cánh cửa nhỏ.
“ Cẩn thận.”
Xảo Nhi cầm đoản đao định đi ra trước dẫn đường thì Thiết Tâm Nguyên hét lớn đẩy sang bên , tiếp đó ánh đao loang loáng chém lên người y, còn chưa kịp phản ứng gì thì bị bồi thêm một cước vào ngực, bay vèo đi.
Cùng lúc đó tiếng nỏ tiễn phát ra liên hồi, đám Xảo Nhi đồng loạt đưa tay phát xạ thủ nọ, tất cả trúng bụng hắc y nhân.
“ Nhi tử!” Vương Nhu Hoa thấy nhi tử trúng đao bay đi, hét một tiếng rồi ngất xỉu:
Xảo Nhi không quá lo, hắn đứng ngay bên cạnh nhìn rõ năm nhát đao đều chém vào thân trên Thiết Tâm Nguyên, nhuyễn giáp là do hắn làm ra, hắn tự tin đao kiếm bình thường không thể làm gì nổi.
Vì không dám đốt đuốc thu hút gian tặc, Triệu Uyển không biết phía trước xảy ra chuyện gì, chỉ thấy Thiết Tâm Nguyên bay ngược về phía sau.
Cơn đau ở ngực làm Thiết Tâm Nguyên cơ hồ không thở nổi, ho ra một bụm máu, loạng choạng đứng dậy mới phát hiện y phục bị chém rách nắm vết dài, gió đêm thôi qua làm y ớn lạnh toàn thân, nếu vừa rồi không phải chém lên người mà là đầu hay cổ thì coi như xong.
Thấy mẹ ngã xuống, Thiết Tâm Nguyên vứt cái áo rách nát, chạy tới ôm lấy mẹ, bấm mạnh nhân trung, Vương Nhu Hoa lờ mờ tỉnh lại, nhìn thấy nhi tử, suýt kêu ra tiếng thì Thiết Tâm Nguyên che miệng:” Mẹ, đừng to tiếng, bọn chúng phát hiện, con không sao cả.”
Vương Nhu Hoa gật đầu, hai mắt nhìn nhi tử chăm chăm như sợ y biến mất, nước mắt trào ra như nước lũ, không sao kiềm được.
“ Sao lại là nam?” Xảo Nhi dùng đoản kiếm gạt khăn che mặt tên hắc y nhân ra, ngạc nhiên lắm:
Thiết Tâm Nguyên ra hiệu cho bọn họ tiếp tục khiêng Trưởng công chúa đi, đợi mọi người đi qua cửa rồi mới chém đũng quần của hắc y nhân.
“ Thị vệ Triệu gia không tin được, không ngờ tới ngay cả hoạn quan cũng không đáng tin, báo tin này về cho Vương công công, ông ta chiếu cố huynh đệ chúng ta bao năm, báo sớm để ông ta chuẩn bị.”
Bên ngoài Tử Thần quan tiếng người huyên náo, Trương tuần kiểm dẫn đại đội nhân mã tới, nhưng chỉ dám bao vây không dám xông vào, nhìn lửa cháy mà như kiến bò chảo nóng, chuyện kia chưa qua đi lại tới chuyện này, e không giữ nổi cái đầu.
Thế nên khi đám người Thiết Tâm Nguyên từ bên trong chạy ra giao Trưởng công chúa cho Trương tuần kiểm, tên này ứa nước mắt lập tức rút đao, hiên ngang dẫn người vây chặt công chúa rời đi, không thèm để ý tới những người khác sống chết ra sao.
Năm trăm cấm quân dưới chân núi tới hơi chậm một chút, tướng quân đứng đầu sợ ngu người, không bao vây mà lựa chọn toàn bộ xong vào chém giết.
Thiết Tâm Nguyên chợt phát hiện ra Xảo Nhi đã biến mất, chỉ biết lắc đầu thở dài, theo Trương tuần kiểm rời Tử Thần quan, lúc này an nguy của mẹ và Triệu Uyển mới là quan trọng nhất.
Vương Nhu Hoa không xa lạ gì chuyện xử lý ngoại thương nữa, nàng chữa cho đám Xảo Nhi không biết bao nhiêu lần rồi, nên thuốc kim sang, chỉ tơ và kim khâu lúc nào cũng sẵn sàng, nhất là khi xa nhà.
Nghe Triệu Uyển kể, Trưởng công chúa bị hắc y nhân đột nhiên xuất hiện chém một đao, nàng rất sợ hãi nên Thiết Tâm Nguyên không hỏi nhiều.
Khi trời sáng Bao Chửng mới từ Tử Thần điện ra, chạy ngay tới nơi Thiết Tâm Nguyên cắm trại, chưa kịp nói gì, Thiết Tâm Nguyên nói trước:” Trưởng công chúa không sao, vừa nãy đã tỉnh lại, hiện lại ngủ tiếp, có mẹ học sinh và công chúa chiếu cố, không sao cả.”
Bao Chửng thở vào vỗ vai y:” May mà ngươi tới , lại quyết đoán đưa Trưởng công chúa đi, nếu không hậu quả khó lường.”
Nói xong lại đi an bài sự vụ, không giải thích cho Thiết Tâm Nguyên chuyển xảy ra ở Tử Thần quan.