Toàn Cầu Cao Võ

Chương 133: Lần đầu đến Ma Đô

Chương 133: Lần đầu đến Ma Đô
Phương Bình hơi nhíu mày, đây chẳng phải nói võ giả trung phẩm có thể không cần đăng ký?
Dường như biết tâm tư cuả cậu, Trần Tử Xuyên vừa cười nói: "Kỳ thật, rất ít võ giả trung phẩm ngồi xe lửa, quanh năm suốt tháng cũng không gặp được mấy người.
Hơn nữa đã đến trung phẩm, dữ liệu của họ cũng rất toàn diện.
Thật phải tới, phiếu mua tin tức chúng tôi cũng có thể nhìn thấy..."
Phương Bình rất muốn hỏi xem nếu không dùng phiếu mua tin tức của bản thân, vậy thì làm thế nào phân biệt được?
Nhưng nghĩ một chút, thật cố tình che giấu bản thân, võ giả trung phẩm có rất nhiều biện pháp che giấu, không đi xe lửa, thì tự mình lái xe thậm chí đi bộ cũng được.
Hai người tán gẫu vài câu, trong đó có một bàn đăng ký không có người rồi.
Trần Tử Xuyên vội vàng dẫn Phương Bình đi tới bàn đăng ký, một cô gái trẻ mặc đồng phục ngồi phía sau bàn.
Nhìn thấy Phương Bình, cô gái cất tiếng nói êm dịu: "Tiên sinh, phiền ngài cho xem thẻ căn cước, hoặc là chứng nhận võ đạo.
Nếu như không có chứng nhận võ đạo, thẻ căn cước là được rồi."
Phương Bình lấy thẻ căn cước ra, lắc đầu nói: "Tôi không có chứng nhận võ đạo, cũng không phải võ giả."
"Phương tiên sinh là sinh viên đại học năm nhất Ma Đô Võ Đại." Trần Tử Xuyên nhắc nhở một câu.
Nhưng cô gái mặc đồng phục, kiểm tra thẻ căn cước Phương Bình một chút, nhưng không đòi Phương Bình thư thông báo trúng tuyển, mà là nhìn chằm chằm máy tính tra xét một lúc.
Nhìn một lúc, cô gái dịu dàng cười nói: "Gần đây Phương tiên sinh đột phá trình độ cao nhất?"
Hiển nhiên, trên máy tính có một chút tin tức của Phương Bình, bao gồm kết quả kiểm tra sức khoẻ.
"Ừ."
"Còn phiền Phương tiên sinh phối hợp một chút, làm một kiểm tra đo lường đơn giản..."
Cô gái nói, đứng dậy ra hiệu Phương Bình đứng lên trên một dụng cụ cỡ nhỏ bên cạnh bàn đăng ký.
Phương Bình liếc nhìn, không khác máy kiểm tra đo lường thân cao trên đường cái lắm, nhưng nhìn phức tạp hơn một chút, cũng lớn hơn một chút.
Giống như cabin khí huyết không phủ kín, mà là phủ một nửa.
Trong lòng đoán đại khái là dụng cụ kiểm tra đo lường khí huyết, Phương Bình cũng không kháng cự, đi tới đứng lên trên.
Cậu đứng lên được một lúc thì hai đèn ở bên cạnh dụng cụ sáng lên.
Sắc mặt cô gái và Trần Tử Xuyên cũng hơi dao động một chút, cô gái mặc đồng phục làm nhiều nói ít, không có mở miệng.
Trần Tử Xuyên thán phục: "Hai lần tôi cốt, Ma Đô Võ Đại quả nhiên là nơi thiên tài tập hợp!"
"Ừ?"
Phương Bình nghi ngờ: "Cái này cũng có thể điều tra ra?"
"Đơn giản thôi, một đèn đỏ, chứng minh đột phá 150 cal khí huyết cao nhất.
Hai đèn đỏ, là phân biệt võ giả cấp 1.
Cậu không phải võ giả, vậy dĩ nhiên chính là chuẩn võ giả hai lần tôi cốt, hai lần tôi cốt chuẩn võ giả, khí huyết không khác võ giả mới vào cấp 1 lắm."
Trần Tử Xuyên không sợ người khác làm phiền mà giúp giải thích, còn có chút hâm mộ: "Phương tiên sinh, đến khi cậu tiến vào Ma Đô Võ Đại, chắc sẽ nhanh chóng trở thành võ giả cấp 2 thậm chí cấp 3."
"Tôi tin anh." Phương Bình cười một tiếng.
Lúc này, cô gái cũng trở về chỗ ngồi của mình, lấy một tấm cạc kích cỡ không khác thẻ căn cước lắm bày ra.
Để Phương Bình phối hợp chụp hình, không đến năm phút, một chứng nhận võ đạo mới tinh đã trong tay Phương Bình rồi.
"Họ tên: Phương Bình
Giới tính: Nam
Quê quán: Nhà 101, tòa nhà 6, Cảnh Hồ Viên, khu Hồ Tâm, thành phố Dương Thành, tỉnh Nam Giang.
Trường học: Đại học võ khoa Ma Đô
Cấp bậc: Cấp 1"
Phương Bình cầm "Chứng nhận võ đạo" lật xem một lượt, không khác gì thẻ căn cước, cũng có hình của cậu, hơi sơ sài.
Cô gái mặc đồng phục giới thiệu: "Phương tiên sinh, đây chỉ là chứng nhận võ đạo tạm thời, chờ ngài nhập trường học xong, trường học sẽ cấp cho các anh chứng nhận võ đạo thống nhất."
"Vậy cái cấp một này..."
Phương Bình chỉ chỉ xếp hạng cấp bậc, cậu cũng không phải võ giả.
Cô gái lần nữa giải thích: "Chuẩn võ giả hai lần tôi cốt, đều hưởng thụ đãi ngộ của võ giả cấp một.
Dù sao bất luận là khí huyết, hay sức phá hoại có thể tạo thành, chênh lệch không lớn với võ giả mới vào cấp 1.
Võ giả mới cấp 3 lấy khí huyết phán đoán, còn bên trên, cũng sẽ có quyết định chuyên nghiệp.
Đến khi ngài tiến vào Võ Đại, trường học cũng sẽ phổ cập những kiến thức này."
Trên thực tế, cô gái cảm thấy Phương Bình hơi kỳ quái.
Theo lý mà nói, loại chuẩn võ giả hai lần tôi cốt này, còn không tiến vào Võ Đại, vậy đại diện trong nhà khẳng định có võ giả, hoặc là võ giả thực lực không kém.
Nhưng một số vấn đề bình thường, Phương Bình lại tỏ ra rất mít đặc.
Điều này chứng minh, cậu tiếp xúc mấy tri thức này không đủ nhiều, chẳng lẽ là loại người một lòng một dạ tu luyện đó?
Nghĩ trong lòng, cô gái cũng không hỏi nhiều.
Công việc của các cô, chỉ là phụ trách đăng ký cho những người mới tới.
Còn những việc khác, không phải là việc các cô nên quan tâm.
Đăng ký xong, cô gái cười chuyên nghiệp: "Phương tiên sinh, chứng minh đã làm xong rồi, chúc ngài cuộc sống vui vẻ."
"Cảm ơn chị."
Phương Bình nói lời cảm ơn, nhìn Trần Tử Xuyên, Trần Tử Xuyên vội vàng cười: "Hiện tại là được rồi, chứng nhận võ đạo lâm thời rất có tác dụng, còn tác dụng hơn thẻ căn cước.
Cậu có thể dùng thay thẻ căn cước, nhưng chỉ có hiệu lực ba tháng, đương nhiên, khi đó trường học cũng sẽ giúp cậu làm cái chính thức."
Nghĩ một chút, Trần Tử Xuyên lại bổ sung: "Nếu như cậu muốn mang theo vũ khí lạnh, vậy cũng cần làm chứng minh, hiệp hội có thể làm."
"Tôi biết rồi, phiền anh Trần rồi."
Phương Bình cảm ơn lần nữa, Trần Tử Xuyên nói nguyên tắc đồ chơi và chứng nhận sử dụng súng, cái này không cần giải thích quá nhiều Phương Bình cũng rõ.
"Đừng khách khí."
"..."
Tạm biệt Trần Tử Xuyên, Phương Bình xách va li hành lý đi ra khỏi nhà ga.
Lúc ra khỏi nhà ga, Phương Bình không nhịn được cảm giác buồn cười, luôn cảm thấy võ giả và người bình thường đều không tính là một loại người.
Ra khỏi nhà ga, còn phải làm một chứng minh mới.
Ngẩng đầu nhìn ra xa, nhà cao tầng san sát, ô tô như thủy triều, người đi đường vội vã.
Ma Đô, thành phố khác xa Dương Thành.
"Đi Ma Đô Võ Đại trước, xem có thể thuê một phòng nhỏ ở vùng phụ cận hay không thuê, chờ thu xếp ổn thỏa, lại tìm cách kiếm tiền."
Phương Bình tính toán một chút, tại thành phố xa lạ này, không thân không thích, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.
Đổi thành sinh viên lớp mười hai bình thường, đại khái sẽ rất mờ mịt.
Phương Bình không thể nói là mờ mịt, chỉ là có chút thất vọng mất mát.
Xa nhà, không có ba mẹ quan tâm, không có em gái líu ríu, nhất thời đúng là không quen.
"Cũng không biết lần sau nhìn thấy tròn vo, có gầy đi hay không..."
Kéo va ly hành lý đi vào biển người, Phương Bình khẽ lầu bầu, cậu kiên quyết không đồng ý với hành vi trở mặt của em gái!

Ma Đô rất lớn.
Đương nhiên, trên thực tế diện tích khu trực thuộc Ma Đô không tính quá lớn, thậm nhỏ hơn diện tích khu trực thuộc Giang Thành nhiều.
Sở dĩ cứ tưởng rất lớn, bởi vì kiến trúc quá nhiều, nhân khẩu quá nhiều, ngồi xe đi lòng vòng, có thể khiến bạn choáng váng.
Ở đây, ngồi tàu điện ngầm, chen xe buýt, có thể sẽ tốn mất của bạn mấy giờ đồng hồ.
Loại thành phố nhỏ như Dương Thành sẽ không có ảo giác này, đi một mạch là tới, tốc độ xe nhanh, khoảng cách như nhau, ngồi xe buýt Dương Thành có thể tiết kiệm một nửa thời gian trở lên.
Từ nhà ga đến Ma Đô Võ Đại, Phương Bình đổi hai chuyến tàu điện ngầm, ngồi một lần xe buýt, lúc này mới đến chỗ Ma Đô Võ Đại.
Chặng đường thẳng không đến 40 cây số, Phương Bình mất hơn hai giờ.
Khu hành chính không giống như trong nhận thức của Phương Bình, có thể là hiệu suất quản lý võ giả cao hơn một chút.
Khu hành chính Ma Đô phân chia không nhiều như vậy, cũng không phức tạp như vậy, toàn bộ khu trực thuộc thành phố Ma Đô, tổng cộng chia làm 6 khu.
Phía Bắc là khu Bắc Định.
Phía Tây là khu Tây Giang.
Phía Nam là khu Nam Phụng.
Phía Đông là khu Đông Phố.
Mặt khác lại thêm khu thương mại ở giữa - khu Vạn Hối; cùng khu vực Đông Nam gần biển, đặc biệt phân ra Thành Đại học, một mình quy hoạch khu hành chính.
Ma Đô Võ Đại nằm ở Thành Đại học, hoặc là nói ngoại trừ trường học văn khoa cá biệt, trường học võ khoa của Ma Đô đều tập trung ở Thành Đại học.
Diện tích Thành Đại học rất lớn, hầu như tất cả khu vực Nam Hối chiếm cứ trong trí nhớ Phương Bình.
Diện tích toàn bộ Thành Đại học chiếm gần 800 km2.
Mà Ma Đô Võ Đại, chính là trường đại học cao cấp nhất, không có cái thứ hai.
Là trường đại học cao cấp nhất, thành tích ra sao không nói, trường học chiếm diện tích cực kì kinh người.
30000 mẫu!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất